27 minutes
Thánh Chiến Truyền Kì - Chương Một - Phần 4
Gandolf quả thật là đang giận điên lên, vì muốn danh chính ngôn thuận cưới Edean mà y đã bỏ bê cả quân đội đưa cô nàng về ra mắt phụ vương, dọc đường đi nàng ta đã chẳng thèm nói với y nửa câu, y cũng không giận, rồi thì bọn thuộc hạ y nhiều kẻ vì việc này xì xào y cũng mặc, đến lúc Sigurd đánh chiếm Evans rồi tấn công Genoa dù rất nóng ruột y vẫn quyết định làm cho xong vụ cưới xin này rồi hẵng tính, với một kẻ nổi tiếng nóng tính như Gandolf nhịn được đến thế là ngoài sự tưởng tượng của thiên hạ rồi. Thế nhưng ngay trước ngày cưới Edean đang đêm bỏ trốn theo đứa em trai mà y vốn yêu quý thì đúng là… Sau khi cử quân tỏa đi các ngả truy đuổi, y lại nghĩ Jamka vốn là kẻ khôn khéo, tài năng lại hơn người, vài trăm quân đuổi theo chưa chắc làm khó được, huống chi lần này đến chín phần là y sẽ chạy sang phía Sigurd, khi đấy thì thật là phiền to. Nghĩ thế Gandolf bèn cử một viên đại tướng dẫn theo năm ngàn quân nhằm hướng Đông truy đuổi, không ê a gì thấy mặt bọn Edean, Jamka là giết liền không tha, bản thân y sẽ dẫn đại quân đến sau kết hợp với quân đội Genoa, sống còn với Sigurd một phen. Gandolf chưa kịp xuất quân thì hay tin Genoa thất thủ, Kinbois đã tử trận, Edean cũng đã về tới Genoa, y gầm lên chửi trời đất nhưng cũng biết việc không ổn, vội vàng lệnh cho quân lui về hợp với đại quân chuẩn bị tác chiến.
Trong khi đại vương tử Gandolf đang nộ khí xung thiên, chửi trời hận người thì lại có một vị vương tử khác đang vui như Tết. Tại khu vực gần biên giới Augustry - Verdane, vương tử Elliot đang hăm hở dẫn năm ngàn kị binh Highline nhằm hướng Evans. Highline là một vương quốc khác thuộc Liên hiệp Augustry nằm ở phía Tây Nodion, vua Highline là một kẻ tham lam và tráo trở, ông hay tin Sigurd chiếm được Evans nhưng hiện đang đem toàn quân chinh phạt Verdane liền cử vương tử Elliot cùng năm ngàn khinh kị tập kích Evans. Như đã nói Evans có vị trí chiến lược quan trọng nằm tại ngã ba biên giới, từ lâu cả Grandbell và Augustry đã thèm muốn. Chưa kể chiếm được Evans coi như chặn mất đường về của Sigurd, thực là nhất tiễn song điêu. Augustry và Grandbell lâu nay vẫn giữ quan hệ đồng minh và gần như không đụng chạm nhau nhưng không khỏi có những tranh chấp ngầm. Chiếm được Evans sẽ nâng cao vị thế của Highline trong liên hiệp, nhưng quan trọng hơn sẽ là một vố đau cho Eltshan. Elliot thích cô em bao nhiêu thì cũng lại ghét ông anh bấy nhiêu…
Vương tử Elliot ngài có hứng thú qua Nodion chơi sao không báo Eltshan một câu để tôi còn đón tiếp – Đúng là ghét của nào… Elliot khẽ nhăn mặt ngước lên nhìn Eltshan một người một ngựa đang đứng trên vách núi, tên này thật là luôn thích le lói.
Hôm nay tôi thật đang có việc bận – Elliot gượng cười đáp - Lần khác sẽ qua thăm ngài và Lachesis.
Vương tử cùng một đám người ngựa vội vàng thế chắc là định đến Evans phải không?
Tôi thật có ý đó – Elliot cũng không giấu nhận luôn – Đây là cơ hội tốt cho Augustry, mong ngài cho mượn đường qua Nodion!
Nhân lúc người khác khó khăn tập kích sau lưng, vương tử thật làm xấu mặt Augustry quá – Eltshan nghiêm giọng – Hơn nữa vua Imuka đã có lệnh chúng ta không được can thiệp vào cuộc chiến Grandbell – Verdane!
Hừm binh bất yếm trá, ngài vẫn giữ quan niệm danh dự cổ xưa đó thật không bao giờ khá lên nổi – Elliot cũng đổi giọng - Cả cái ông vua già Imuka kia nữa, lần này Sigurd chiếm Evans là đã phá bỏ hòa ước trước. Xưa nay Grandbell vẫn có tham vọng muốn chiếm Augustry, lần này lại phong Sigurd làm Chinh Tây đại tướng quân, chữ Tây đó không phải chỉ Augustry thì còn đâu nữa? Chi bằng ngài giúp tôi chiếm Evans, tiêu diệt Sigurd rồi đánh vào Grandbell lập nên chiến công hiển hách còn hơn khư khư giữ lấy mấy cái quan điểm cũ kĩ đó.
Câm ngay, chỉ vì những kẻ như ngươi mà bao cuộc chiến vô nghĩa đã nổ ra bao nhiêu kẻ vô tội đã bị chết oan. Ngươi có biết một cuộc đại chiến với Grandbell sẽ khiến máu chảy đầu rơi như thế nào không?
Ha ha ha… không ngờ Vua Eltshan lại là một kẻ hèn nhát đến thế! Nay Grandbell trong nước không còn mấy người mà ngươi còn hoảng sợ đến thế …à mà ta nghe ngươi với Sigurd là bạn thân hay mi đã thông đồng với hắn bán rẻ Augustry… các ngươi lên băm nhỏ hắn cho ta – Elliot khóat tay ra hiệu.
Sức mạnh và lòng quả cảm là để giúp đỡ kẻ yếu bảo vệ sự bình an chứ không dành cho các cuộc chém giết đẫm máu, đó là tôn chỉ của Hiệp sĩ Thập Tự - Eltshan lạnh lùng cất tiếng, trên vách đã và từ khu rừng phía đối diện đồng loạt vang lên những tiếng hô phụ họa, đó chính là quân đoàn Hiệp sĩ Thập tự, lực lượng tinh nhuệ nhất của Augustry, niềm tự hào của Nodion.
Xem ra ông cũng đã có sự chuẩn bị - Elliot nghiến răng, nhưng vẫn không kiềm được nỗi hoảng sợ - Được hôm nay tôi cũng muốn xem Vua Eltshan và Hiệp sĩ Thập tự huyền thoại thực lực được bao nhiêu…
Được! – Eltshan nâng cao thanh kiếm giọng trịnh trọng - Để tiêu diệt hết tà ma trên thế gian ta nguyện biến mình thành ác quỷ, Ma kiếm Mistortin!
Tuy thanh kiếm chưa rời khỏi bao mà sát khí đã lạnh ghê người, năm ngàn quân của Elliot người ngựa náo loạn cả lên. Elliot giọng run rẩy đáp:
Thôi được, hôm nay nể mặt vua Eltshan, Elliot tạm rút quân, lần khác sẽ đến Nodion trả lễ - Rồi y phủi tay một cái cả đám người ngựa quay lưng lủi thủi rút đi.
Mấy chục năm nay, Liên hiệp Augustry được biết đến với sức mạnh quân sự sánh ngang với Grandbell, quân đoàn Hiệp sĩ Thập tự tập trung toàn những anh kiệt của Augustry dưới sự chỉ huy của Eltshan trong Jugdral Tam kiệt có thể tiêu diệt toàn quân Elliot trong chớp mắt cần chi phải dùng đến Thánh khí? Vốn là Eltshan vẫn muốn giữ hòa khí giữa các nước đồng minh trong liên hiệp vì vậy anh không hề muốn tổn thương Elliot hay Highline, Eltshan trổ thần uy là để Elliot biết vừa biết đủ mà thóai lui, cũng may Elliot là kẻ biết dừng đúng lúc không Ma kiếm mà rời khỏi vỏ e mấy nghìn người ngựa đó giây lát sẽ chẳng còn một mạng.
Elliot đi khuất rồi, Eltshan chợt buông tiếng thở dài bâng khuâng nhìn về phía Evans:
Cũng mong chữ Tây đó chỉ dừng lại ở Verdane, nếu không…
Cùng lúc đó tại Verdane, Sigurd cũng đang bước vào một cuộc quyết chiến. Sau khi đã phân tích tình hình và bàn bạc kĩ với các tướng lĩnh anh không dám trần trừ, quyết định bỏ ngỏ Genoa toàn quân ngay lập tức tiến đánh Gandolf. Ngoại trừ một số giấy tờ quan trọng và lương thảo dùng trong quân còn thì các tài vật anh không đụng đến. Sigurd chọn một vị có máu mặt tại Genoa trao toàn quyền quản lý cho ông ta, dặn dò mấy câu (???) rồi cũng chẳng để lại đến một tên quân. Anh tính rằng binh lực Genoa vốn dĩ thiểu nhược vừa rồi lại bị một trận kinh hồn muốn phục hồi lực lượng cũng như tinh thần cũng còn dài dài. Đúng là vẫn còn một khả năng… nhưng Sigurd cũng chẳng còn thời gian mà tính xa hơn nữa.
Tinh mơ sáng hôm sau, Sigurd chia quân làm ba cánh, nhóm thứ nhất bọn Lex, Azel do Dew dẫn đường tập kích vào binh trại trong rừng - mục đích gây náo loạn và tập trung sự chú ý của đối phương. Sigurd cùng với Cuan và các tướng lĩnh dẫn kị binh theo hiệu lửa mà tấn công nhanh chóng, Ethlin và Edean sẽ cùng Arden đưa bộ quân cũng như phần hậu cần đến tiếp ứng sau. Ngay khi đánh được binh trại sẽ chỉnh đốn nhanh lại quân đội chuẩn bị đón đánh lực lượng tiếp viện của Gandolf luôn.
Quả nhiên quân đội của Verdane không ngờ Sigurd sẽ phản kích sớm thế, lại thêm Dew ở Verdane đã lâu đường ngang lối tắt cực kì thông thuộc nên quân Grandbell hoàn toàn chiếm được yếu tố bất ngờ. Sigurd dồn toàn quân lực đánh đến gần trưa thì diện gọn được năm ngàn quân của Gandolf. Lực lượng này cũng chẳng phải là kém tinh nhuệ nhưng bị bất ngờ cũng như kém linh động hơn nên đành bó tay. Còn Gandolf thì đừng nói kịp đem quân tiếp viện, ngay người đưa tin của y đến nơi thì mọi truyện cũng đã xong xuôi cả rồi, đúng là nói về tiến đánh thần tốc kị binh Chalphy thật danh bất hư truyền.
Khéo thay nhờ thế mà Sigurd tóm được sứ giả của Gandolf. Anh biết được rằng Gandolf quyết định không liều lĩnh tấn công mà dựa vào địa thế thuận lợi tại Marpha nhằm đánh lâu dài thì không khỏi than thầm. Nhưng phi lao đành phải theo lao, Sigurd liền thay đổi kế hoạch, tranh thủ lúc Gandolf vẫn chưa rõ tình hình kéo thẳng đến Marpha quyết chiến luôn. Anh cử Dew dẫn đường, đề phòng những chỗ hiểm yếu ngày đêm hôm đó vượt rừng đến luôn Marpha.
Rạng sáng ngày sau nữa thì kị binh kéo đến cửa rừng. Sigurd cho lập trại để quân nghỉ ngơi đồng thời chờ hậu quân đến. Về phía Gandolf, y đang nóng lòng chờ tin phản hồi thì có người báo quân Grandbell đã đến địa phận Marpha. Gandolf lấy làm ngạc nhiên, lại nghĩ việc vừa rồi Sigurd chỉ trong vòng chưa đến tháng mà đánh dẹp liền mấy thành quận thì trong lòng không khỏi ngấm ngầm thán phục. Nhưng Gandolf là kẻ dày dạn chinh chiến dù bất ngờ và quân đội cũng chưa chuẩn bị hoàn hảo, y cũng sắp xếp đem quân ra nghinh chiến. Chiều tối hôm đó quân đội hai bên đụng độ tại đồng bằng Marpha. Cả Sigurd và Gandolf đều thận trọng nên chỉ đấu một trận nhỏ rồi thu quân về.
Mấy ngày sau hai bên thực sự đánh một trận lớn. Tuy chưa hoàn toàn thắng thế nhưng Sigurd có phần thuận lợi hơn. Vốn là Gandolf định chặn đánh quân Sigurd trong rừng nào ngờ lại phải đương đầu với kị binh Grandbell tại vùng đồng bằng trống trải. Bộ binh của y tuy anh dũng nhưng trên chiến địa này kém lợi thế rõ, Jamka bỏ đi làm lực lượng cung thủ giảm uy lực nhiều cuối cùng thành mồi ngon cho thiết kị của Sigurd. Tính kĩ lại thấy nếu đánh tiếp mấy trận như thế này nữa kiểu gì cũng hỏng, Gandolf liền lệnh rút về thành Marpha cố thủ. Sigurd gắng sức đuổi đánh nhưng quân đội Verdane lần này lui rất quy củ, cho dù có diệt thêm được vài trăm quân nhưng cuối cùng cũng để Gandolf vào thành an toàn.
Sigurd mấy lần thúc quân đánh thành nhưng đều bị đẩy lui, quân đội cũng thiệt hại ít nhiều. Anh cực kì lo lắng, kéo dài một ngày là nguy cơ một tăng, lương thảo thì cạn, lại đang giữa lòng địch, viện quân từ Verdane, rồi thì quân Genoa ko biết lúc nào sẽ xuất hiện…
Mấy ngày liền Gandolf liên tục phải đốc quân giữ thành cũng khá mệt mỏi, hôm nay từ sáng đến giờ không thấy phía Sigurd động tĩnh gì y mới dám nghỉ ngơi một chút, nhưng cũng cẩn thận dặn dò binh lính nghiêm chỉnh canh phòng các mặt. Cái trò ôm đầu giữ thành này thật chẳng hợp với tính cách của Gandolf tý nào, y thà đem hết quân ra sống chết gì cũng một trận với Sigurd còn hơn. Tuy nhiên y cũng biểt lần này mình đã gây họa lớn, quân đội toàn Verdane do y chỉ huy vậy mà để cho Sigurd chiếm mất phân nửa lãnh thổ trước mặt phụ vương không thể cãi cố được. Gandolf lại tính Sigurd binh lực chỉ đến thế lại đã vào sâu lãnh thổ Verdane tiếp tế khó khăn, chỉ cần quân đội từ kinh đô kéo đến là y có thể phá nổi. Jamka xem ra ko ở phía Sigurd thì chắc là y chạy về Verdane, Gandolf cũng biết tính người em này, nếu y đã về Verdane thể nào cũng xin phụ vương đem quân đến cứu hắn. Thôi thì đành nhẫn nhịn một chút phá được Sigurd rồi thì đừng nói đến Edean, Genoa hay Evans mà ngay cả Nam Grandbell cũng có cơ chiếm lại được.
Gandolf vừa lơ mơ được một tý thì thấy bên ngoài có tiếng náo loạn, rồi thì một tên thân binh hớt hải chạy vào báo rằng quân đội Grandbell đã đánh vào cửa Bắc mất rồi. Nguyên mặt bắc Marpha là Biển Hồ cách duy nhất để đại quân tiến đánh là bằng đường thủy, Gandolf đồ rằng ngày tháng ngẳn ngủi thì Sigurd chưa thể chuẩn bị thủy quân được nên y phòng bị rất sơ sài. Nay nghe tin mặt Bắc bị đánh cũng thoáng hoảng sợ nhưng lại nghĩ ngay rằng chắc bọn Sigurd lại dở trò gì đây, y liền ra lệnh cho quân sĩ không được hoảng loạn ai ở vị trí đấy rồi mang một đám thân binh chạy đến mặt Bắc xem sao.
Đến nơi thì quả nhiên là đang có giao chiến, cổng thành đã bị phá một tóan quân đang chém giết xông vào. Y lại ngạc nhiên hơn nữa khi thấy tóan quân đó chỉ độ hơn chục người do một cô gái trẻ chỉ huy, thế mà uy thế rất hùng hổ đến đâu chém giết đến đó không ai địch nổi. Ngạc nhiên rồi thì tức giận y hùng hổ vung búa đánh liền, nhưng đòn chưa ra hết thì thì vai trái đã bị đâm trúng một kiếm, may sao lúc đấy bọn vệ binh phía sau cũng ùa cả lên nên Gandolf mới không bị thêm nguy hiểm gì. Đánh loạn một lúc nữa thì trong thành có thêm quân lục đục kéo đến. Cô gái nọ liền ra lệnh cho bọn người kia rút ra cổng thành còn bản thân mình đứng lại đâm chết thêm hơn mươi người nữa rồi chỉ thấy bóng người thấp thoáng cũng biến mất trong ánh hoàng hôn trên biển hồ.
Quân Verdane một phần thấy kiếm pháp độc ác phần nữa là thân pháp cô ả quá nhanh nên chỉ có thể đứng trơ mắt há miệng. Gandolf vội vàng chạy theo, chỉ thấy một con thuyền nhỏ đang trôi băng băng ra xa mất rồi. Y tức quá mắng chửi ầm ỹ nhưng nghĩ lại nếu mà cô ả quay lại lần nữa vào lúc Sigurd đang công thành thì chỉ một tóan người đó thôi cũng đủ rắc rối to. Thế là y đành phải bố trí ít nhiều quân trấn thủ ở đây. Xong xuôi đang định quay về thì lại có người đến báo mặt Tây cũng đang bị công phá. Lúc này trời cũng đã tối ánh lửa phía Tây thành thấy rõ mồn một. Mặt Tây Marpha là rừng núi dù có nghĩ là Sigurd có thể tấn công mặt này Gandolf cũng chẳng cho vào đâu nên cũng không để trọng binh trấn giữ, nay y thấy lửa cháy lại nhân vụ vừa rồi thì thầm nghĩ – Tên Sigurd này đánh trực diện không xong liền nhằm những chỗ ta ít phòng bị mà tấn công, được để xem lần này mi cho được bao nhiêu quân.
Khu kho tàng ở phía Tây thành đang chìm trong biển lửa, thế nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng một tên quân Grandbell nào. Gandolf vội hô người xông vào chữa lửa đồng thời luôn miệng chửi mắng Sigurd tiểu nhân cắn trộm, lửa mới đỡ được một tý thì lại có tin cấp báo đại quân của Sigurd tại cửa chính Nam đang đốt đuốc hò reo đánh thành. Gandolf cáu loạn cả lên nhưng rồi lại cười thầm, y nghĩ Sigurd định cho người phá hoại trong thành rồi nhân đó tổ chức tấn công nhưng lại nhằm lúc lọ mọ tối này thì thật là dở hơi. Y liền cho báo động quân đội kéo lên mặt thành phía Nam ứng chiến.
Nào ngờ chờ một lúc cũng chỉ thấy một rừng đuốc nhấp nhô cộng với tiếng người reo hò ầm ỹ mà chẳng thấy tiến đánh gì. Gandolf nghĩ một lát lại la lên - Chết rồi không khéo hắn cho phá hoại qua loa để ta yên tâm rồi đặt nghi binh ở cửa Nam dụ ta tập trung quân ở đây, còn đại quân không khéo giờ này đang chuẩn bị tập kích ở đâu đó. Chưa kịp nghĩ xong thì đã có tin báo kị binh của Sigurd bất ngờ tấn công cửa Tây chưa biết ít nhiều ra sao nhưng tên đạn như mưa cửa Tây sắp nguy đến nơi. Gandolf không còn dám tính toán gì lập tức kéo quần tuồn tuột đến cửa Tây.
Đến nơi thì tên đạn cũng đã im ắng được một lúc. Gandolf nhìn ra thì chỉ thấy một tóan mấy trăm cung kị đang xếp hàng nghiêm chỉnh như chờ đợi mà như khiêu khích. Ngắm kĩ lại Gandolf nhận ra tướng chỉ huy chính là Midayle y liền cười ha hả cất tiếng trêu chọc:
Tướng quân, xem ra mạng ông cũng lớn nhỉ , lần này muốn đến Verdane để Gandolf này thành toàn cho chăng?
Nói thế rồi y rút ra một cây phi phủ nhằm Midayle mà ném tới. Nào ngờ tay y mới vung lên thì đã bị một mũi tên gim chặt bàn tay vào cán búa. Vốn là Gandolf ở trên mặt thành đèn đuốc sáng trưng, lần trước y lại ném cho Midayle một búa xém chết nên lần này mới chỉ đụng đậy chân tay là Midayle đã tính được y định làm gì, chàng ta liền nhanh tay bắn liền một phát. Mũi tên đó không quá nguy hiểm nhưng khiến Gandolf tức điên, y gầm lên một tiếng nhảy thẳng từ trên mặt thành xuống lao đến định ăn tươi nuốt sống Midayle. Chân y vừa chạm đất thì cũng dính liền thêm một mũi tên vào đùi, y nghiến răng rút phăng mũi tên ra và Midayle cũng kịp thời bắn một phát nữa vào vai.
Midayle chẳng phải là kẻ độc ác cũng không phải là người thù dai, Gandolf đánh anh suýt chết anh cũng chỉ giận mình tài nghệ không tinh, nhưng y dám bắt Edean lôi đi khắp nơi thì không đời nào Midayle tha thứ. Bình nhật anh nổi tiếng về tài liên châu nhưng lần này cứ phát một phát một, nhanh mạnh chính xác nhằm Gandolf mà bắn. Tuy y quấn giáp kín mít mấy mũi tên không hại tính mạng được nhưng chúng đều nhằm vào các yếu điểm ở tay chân vừa gây đau đớn vừa làm giảm khả năng chiến đấu thật là vô cùng hiểm ác không giống tính cách Midayle tý nào. May mà lúc đó quân trong thành cũng kịp ùa ra che đỡ cho Gandolf không thì y chưa chạy được đến chân ngựa Midayle thì đã biến thành một con nhím mất rồi.
Gandolf giận sôi gan hò hét quân sĩ xông lên giết bằng được cả đám người ngựa của Midayle, anh này không ham chiến ra lệnh cho thủ hạ vừa bắn vừa lui vào rừng. Bọn năm trăm cung thủ này đều là các tay cung từ Jungby, cung thuật tinh xảo lại thêm căm hận lũ Gandolf tàn phá quê nhà giết hại đồng đội nên đều ra tay rất độc ác, nói là vừa đánh vừa lui mà quân Gandolf vẫn gục xuống ào ào. Thấy không đuổi kịp được ngựa lại thêm sợ Sigurd phục binh, bọn tướng lĩnh liền khuyên Gandolf tạm lui về thành dưỡng thương có gì tính sau. Gandolf cũng đành nuốt hận nghe theo.
Chưa qua đến cổng thì đã thấy trong thành khói lửa mù mịt, tiếng binh khí rầm rĩ. Quân Sigurd đã đánh vào đến thành.
Sigurd lần này đánh thành không được đành phải dùng đến xảo kế. Vốn anh xưa nay thích đọ sức trên chiến trường không khóai mưu mô, nhưng đến lúc tình thế nguy cấp cũng nên tòng quyền, anh cho triệu tập tướng lĩnh bàn bạc xem có kế sách gì hay ho không. Oifey kinh nghiệm chiến trường còn ít nhưng tính toán và thủ đoạn thì thật ghê gớm, y nghĩ ngay cách thực hư đánh phá bốn mặt khiến Gandolf hoang mang không biết đâu mà lần. Ira từ lần trước đã muốn giúp Sigurd một tay trong trận đánh với Gandolf để coi như một phần trả ơn anh đã bao bọc Shannan, nhưng Sigurd nhất nhất không dám phiền đến. Lần này vì muốn kiếm một cao thủ đột kích phía sau nên Sigurd cầu đến Ira.
Cô này nhận lời liền, Ira tuyển ra độ mươi tay kiếm giỏi nhất của Sigurd, rồi kiếm một con thuyền nhẹ giả làm dân chài đến cửa Bắc Marpha. Bọn lính vừa mới định tra hỏi thì Ira đã kịp vượt lên tường thành diệt sạch quân canh ở đây rồi mở cổng kéo người vào đánh giết. Đến lúc quân đội trong thành kéo đến thì cả đám rút lui. Bọn mươi tay kiếm được lệnh lên thuyền rút trước để Ira ở lại cản đường, lũ này chưa kịp lo lắng cho cô thì đã thấy cô tung mình trên mặt nước trở lại thuyền, lúc đó dù cung thủ của Marpha có kéo ra thì thuyền cũng đã đi được khá xa. Lũ kiếm thủ một đời cũng đã gặp nhiều cao nhân nhưng chưa thấy ai có thân pháp lợi hại như vậy nên đều trợn mắt quên cả khen ngợi. Việc sau đó là nhiệm vụ của Dew.
Tên này thuộc Marpha như lòng bàn tay, xưa nay y đột nhập vào đâu mà chẳng được, khó là làm sao khuân đồ ra, nay bảo y đột nhập vào kho tàng đốt phá rồi nhân hỗn loạn chạy thóat thì còn gì dễ bằng?
Trong khi đó đại quân của Sigurd vốn vẫn tập trung ở mặt Nam nhân đêm tối cứ đốt đuốc hò hét tù và ầm ỹ nhưng không tiến đánh khiến Gandolf cho rằng chỉ là nghi binh, còn Midayle và tụi cung kị thì vòng qua mặt Tây đánh thật rát làm cho Gandolf tưởng đây mới là mặt trận chính.
Trời tối lại chỉ nghe người ngựa đèn đuốc nhốn nháo, tên đạn bay dày đặc y như bắt đầu một cuộc công thành nên quân giữ mặt Tây không hề nghi ngờ gì cho người báo Gandolf ngay. Khi Gandolf vừa kéo đi thì phía Sigurd liền lệnh cho toàn quân cắm nguyên đèn đuốc tại trận âm thầm tiến sát chân thành, đến khi quân trên thành phát hiện thì người ngựa đã ào ào tràn cả lên phút chốc là phá được cổng thành. Tất cả kế hoạch được tính toán khít khao về mặt thời gian vừa khiến Gandolf tức tối mệt mỏi vừa khiến y hoang mang nghi ngờ.
Vụ Midayle bắn hạ Gandolf là ngoài kế hoạch nhưng cũng nhờ thế mà tinh thần quân đội Gandolf suy giảm hẳn, trận hỗn chiến trong thành trở nên có lợi cho phe Sigurd hơn nhiều. Gandolf cố chống cự một lúc rồi cũng bị quân sĩ ùa lên trói nghiến lấy. Đến sáng hôm sau thì Marpha thành lũy kiên cố nhất, nơi tập trung quân chủ lực của Verdane đã hoàn toàn bị đánh hạ.
Lâu lâu Sigurd mới được phút thảnh thơi như thế này, cuộc chiến ở Verdane có thể coi như là tạm yên, dù tình hình biến đổi đến đâu thì với thành Marpha kiên cố lương thực dồi dào cũng có thể chống đỡ được. Từ ngày đặt chân vào đất Verdane đến giờ gần như quân đội của anh chưa lúc nào được dừng chân, Sigurd cũng phải tính tóan liên hồi đầu óc lúc nào cũng căng ra. Vì vậy anh lệnh cho quân đội đóng ở Marpha nghỉ ngơi đồng thời cử người đi thăm dò động thái của Verdane. Tất nhiên chưa hẳn là anh không còn gì để suy nghĩ, chiến sự ở phía Đông Grandbell với bao nghi ngại, tình hình hỗn loạn nói chung trên khắp đại lục… anh chỉ muốn kết thúc cuộc chiến này thật nhanh để còn quay về Chalphy lo liệu.
Cũng vì thế mà Sigurd lệnh cho quân bằng mọi cách phải bắt sống Gandolf, lần trước anh lỡ tay giết mất vương tử Kinbois cũng hơi ân hận, chủ tâm anh chỉ muốn giải cứu xong Edean rồi thương lượng kết thúc chiến tranh chứ cũng không muốn gây thù chuốc oán hay đánh thành chiếm đất gì thêm. Giá mà không phải vì trực tiếp nhận được lệnh vua chinh phạt Verdane thì chắc Sigurd đã cho kéo cả đám quay về rồi. Nghĩ ngợi một lúc anh lại bắt đầu thấy đầu óc lung tung cả lên, anh liền phẩy tay một cái thò đầu ra cửa nhìn quanh rồi len lén chạy xuống dắt ngựa lẻn ra ngoài dạo phố. Lén lút như vậy là vì anh ko muốn bọn thuộc hạ lũ lượt kéo theo, nhất là Oifey y còn nhỏ tuổi mà đầu óc lúc nào cũng lo lắng như ông cụ, chỉ e trường hợp xấu nhất sẽ xảy ra, y mà biết anh một mình đi ra ngoài thế này thể nào cũng ỉ eo ngay.
Marpha là thành phố lớn thứ hai của Verdane, dân cư cũng đông đúc, nhưng Verdane là vương quốc mới thành lập vì vậy so với quy mô cũng như độ sầm uất Marpha không thể so với các châu quận tại Grandbell được. Kiến trúc nhà cửa thật mộc mạc cây cối cũng nhiều hơn, lang thang một lúc Sigurd cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, giá mà không có các dấu tích của cuộc chiến mấy hôm trước thì thật là một buổi tham quan hoàn hảo.
Đang lúc đó phía trước có tiếng người hò hét xôn xao, Sigurd đi đến gần xem thì thấy hai ba tên tàn binh Verdane đang dằng co với một đám dân thường. Dù thời gian gần đây Verdane đã ổn định hơn nhiều nhưng tụi binh sĩ chưa hẳn là đã quên thói xấu cũ, chỉ chờ hở ra là chạy đi cướp phá. Lần trước ở Jungby cũng vậy. Gandolf quản quân tuy có nghiêm nhưng đối với việc cướp phá lại có phần lơ đi, nay y bị bắt quân sĩ phần bỏ chạy về Verdane, phần đầu hàng, một số nhỏ ngựa quen đường cũ tranh thủ nhốn nháo chạy đi cướp bóc, mấy hôm nay Sigurd đã phải cho quân đi tuần để ổn định tình hình nhưng những việc như thế này vẫn còn xảy ra. Anh thở dài thúc ngựa chạy đến lấy bao kiếm gõ gõ lên vai một tên giọng buồn bã nói:
Các ngươi thân làm binh sĩ phải bảo vệ quốc gia, bênh vực dân chúng, nay thành đã không giữ nổi đã là đáng xấu hổ lắm rồi sao lại còn dở thói hung đồ với chính đồng bào mình như vậy. Ôi năm xưa vua Batou oai hùng là thế mà nay Verdane vẫn còn loạn hẳn là do những hạng người như bọn ngươi vẫn chưa diệt hết!!!
Mấy tên lính tự nhiên thấy ở đâu một gã lẩn thẩn đến nói này nói nọ thì nổi máu hung đồ lăm le định nhảy vào cho Sigurd một trận, bất chợt một tên dường như nhận ra anh hắn nói thầm với đồng bọn mấy câu, cả lũ lập tức ỉu xìu lúp cúp bỏ chạy. Sigurd quay sang mấy người dân kia nói đôi ba câu an ủi… chuyến dạo chơi của anh thế coi như là mất vui.
Bỗng phía sau lưng anh vang lên tiếng cười khúc khích, Sigurd giật mình quay phắt lại, trước mặt anh là một cô gái trẻ, chỉ chừng mười sáu mười bảy tuổi đang dựa vào gốc cây nhìn anh cười. Bấy lâu nay anh đã biết Edean là một đại mĩ nhân, vừa rồi lại gặp Ira là một thiếu nữ tuyệt sắc từ phương Đông thế nhưng cô gái lạ này vẫn khiến anh trấn động tinh thần. Không hẳn là cô xinh đẹp hơn mấy người kia, nhưng thần thái… thần thái có một cái gì đó rất khó hiểu khiến Sigurd như bị hút dính lấy.
Cô đứng dựa lưng vào gốc cây chiếc áo dài màu xanh nhạt bay nhẹ trong gió, đứng đó mà như không đứng đó, như thể một tinh linh vừa bước trong cây ra. Mái tóc dài màu tro, đôi mắt to sâu thẳm, đôi môi cười thật tươi. Tiếng cười nhẹ như gió thoảng. Từ cô gái toát ra vẻ thanh nhàn thư thái nhưng không hiểu sao Sigurd vẫn cảm nhận thấy một cái gì thật bi thảm u ám.
Cô ta thấy anh chàng cứ lom lom nhìn mình, thì hơi thẹn lại nghĩ vừa rồi mình cười anh thật cũng hơi vô duyên, liền khẽ cúi mặt rón rén lên tiếng:
Công tử Sigurd thật đúng là anh kiệt đệ nhất của Jugdral, công nương Edean không nói sai chút nào!
Sigurd khẽ giật mình, anh nhớ lại Edean từng kể được một cô gái tại Marpha giúp đỡ, hình như cô ta còn nhắc đến Hắc thần giáo, khi đó anh có lưu tâm nhưng rồi mấy ngày bận rộn cũng quên béng mất, nhắc đến cô Edean cứ úp úp mở mở thì ra là vì… Anh vội vã cất tiếng:
Sigurd không dám nhận cái danh đệ nhất đó (Nhưng đệ nhất mĩ nhân chắc cô xứng đáng – chàng ta nghĩ thầm). Lần trước nhờ cô giúp đỡ Edean tôi thật không biết phải cảm tạ như thế nào?
Công tử không phải lo, rồi tôi còn phải làm phiền công tử nhiều – Cô ta lại khẽ cười.
Nghe vậy Sigurd càng chẳng hiểu gì anh ngây người ra không biết nên trả lời thế nào. Cô tiếp lời:
Bây giờ tôi có việc phải đi ngay hẹn ngày khác gặp lại công tử - Rồi cô quay lưng bước đi liền.
Sigurd ngớ người ra chẳng biết phải phản ứng thế nào, chợt nghĩ ra điều gì anh vội gọi theo:
Xin khoan một chút Sigurd còn có việc muốn hỏi!
Công tử muốn biết gì, cứ đến Verdane sẽ rõ – Cô gái vẫn bước đi nói vọng lại.
Vậy ít nhất xin cho Sigurd được biết quý danh!
Chỉ nghe tiếng cười trong gió…
Cô gái đi mất được một lúc mà Sigurd vẫn bần thần nhìn theo, thấy vậy một ông lão trong đám người vừa được Sigurd giúp đỡ chạy đến nói:

Diadora
Công tử, cô ta là Diadora, tiên nữ trong rừng thẳm!
Tiên nữ? – Sigurd tròn mắt ra hỏi lại.
Ông cụ cười khà khà đáp:
Phía Tây Marpha là một khu rừng rậm vô cùng rộng lớn, có thể nói chiếm một phần ba lãnh thổ của Verdane. Sâu thẳm trong rừng có những nơi mà kể cả những tay đi rừng lão luyện nhất cũng chưa đến được. Từ khi lão còn trẻ đã nghe đồn ở đó có các tiên nữ sinh sống. Vì vậy mà khu rừng này còn được gọi là khu rừng Tinh Linh. Diadora không phải người sinh sống tại Marpha, cô ta đến từ khu rừng Tinh Linh thường hay thăm hỏi chữa bệnh, giúp đỡ những người khốn khó. Khi được hỏi cô ta ở đâu thì cô chỉ cười. Cũng vì cô xinh đẹp lại nhẹ nhàng thanh thóat nên mọi người đều gọi cô là Tiên nữ trong khu rừng Tinh Linh! Công tử muốn tìm hiểu rõ hơn về Diadora e phải một phen mạo hiểm vào rừng thẳm thôi!
Sigurd nghe đến đây gượng cười đáp:
Cô ta có giúp đỡ một người bạn tốt của tôi, lại biết một bí mật mà tôi cũng muốn biết vì vậy Sigurd muốn gặp lại để hỏi rõ chứ thật cũng không có ý gì…
Rồi anh thúc ngựa quay về, bất chợt vô thức khẽ lẩm nhẩm:
Diadora…