23 minutes
Thánh Chiến Truyền Kì - Chương Một - Phần 3
Đây nhắc lại việc kể từ khi Midayle chia tay bọn Azel. Anh không dám chậm chễ ngày đêm không nghỉ, băng rừng tiến đến Marpha. Vừa đi anh vừa toan tính xem cách nào liên lạc với bọn bằng hữu, rồi giải cứu Edean ra sao. Được gần ngày đường chợt Midayle nghe trong gió có tiếng người lao xao. Anh luyện tập cung thuật trực tiếp dưới sự hướng dẫn của công tước Ling từ khi còn bé, tai mắt vô cùng linh mẫn, anh lại luôn đề phòng gặp phải quân địch nên dù đang trên ngựa cũng có thể nghe được nhữung âm thanh khác lạ dù là nhỏ nhất. Khi đấy Midayle dừng ngựa vểnh tai nghe ngóng. Anh nghe đâu như có tiếng của Edean. Vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, Midayle không dám trần trừ phóng ngựa lao đến, được một lúc quả nhiên anh thấy Edean đang hớt hải chạy, sau lưng một đoạn là năm tên Verdane hung hãn, tay dao tay búa nhăn nhở đuổi theo. Edean tuy chỉ là Bạch Ma Thuật sĩ nhưng cũng dòng dõi chiến thần, không phải là kẻ yếu đuối nhưng lúc này xem chừng cô cũng sắp không chạy nổi nữa rồi, áo quần cô lại bị cây rừng cào nát trông vô cùng thê thảm. Midayle thấy vậy nổi điên thò tay sau lưng rút ra ba mũi tên, chỉ nghe vun vút ba tiếng, năm tên truy binh đã hồn du địa phủ. Edean thấy Midayle mừng rỡ vô cùng, chạy tới nắm lấy tay anh, chưa hỏi han gì đã nói ngay:
Midayle anh tới rồi thật tốt quá, mau quay lại cứu Dew đi.

Dew
Midayle thầm la lên ‘Quả nhiên là hắn, lần này mình chậm chân rồi’ Anh lại thấy Edean thảm hại như vậy mà lại chỉ nghĩ ngay đến Dew thì lòng không khỏi khó chịu. Anh biết đâu rằng Edean từ nhỏ đã luôn có anh ở bên cạnh, mỗi lần cô gặp rắc rối đều nhờ vào anh giải quyết, vì thế việc bất chợt lúc này Midayle xuất hiện dù rất mừng Edean cũng cứ coi như là việc tự nhiên không thắc mắc gì cả. Lần này cô thoát được một phần nhờ Dew liều mạng giúp đỡ, bản tính hiền lành nhân hậu tự nhiên cô phải nghĩ ngay đến việc quay lại giúp y. Hai người ai thân ai sơ thấy rõ ngay. Midayle nghĩ muốn quay lại cứu Dew thì không thể để Edean một thân một mình ở chỗ này được, mà mang cô theo thì khác gì quay lại hang cọp, anh liền nói:
Để tôi đưa công nương tới chỗ công tử Sigurd cái đã rồi sẽ đem viện binh đến cứu hắn sau.
Không được – Edean khẽ la lên – Lúc đó e hắn vong mạng rồi, hắn mà làm sao Edean này sẽ áy náy cả đời - Rồi cô quay mặt đi khẽ nói – Hơn nữa có Midayle ở đây rồi còn ai dám hại đến ta.
Midayle thở dài nói:
Midayle thật lấy làm hổ thẹn, phụ lòng tin của công nương, lần trước đã suýt mất mạng lại còn hại đến công nương phải một phen hoảng sợ.
Không trách anh được – Edean lắc đầu quầy quậy – đó là lỗi tại ta, nếu không phải là che đỡ cho ta thì anh sợ gì một hai tên Gandolf. Đi, bọn mình quay lại cứu thằng nhóc đó – Edean nổi danh nhu mì hiền thục nhưng đối với Midayle và vài người bạn cũ lại có chiều tự nhiên hơn.
Midayle còn biết nói gì nữa, đành kéo cô lên ngựa rồi nhằm hướng Edean chỉ mà lao tới. Thêm một đoạn anh nghe thấy có tiếng binh khí loảng xoảng, anh vội vàng thúc ngựa chạy tới. Một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy tuổi đang giao chiến với gần hai mươi tên lính. Thân thủ của cậu vô cùng linh hoạt nhưng đường kiếm ít nhiều thiếu uy lực, tuy dưới đất cũng đã có một hai xác người nhưng xem chừng thiếu niên này khó lòng mà chống cự lâu dài được. Midayle thấy vậy cười lớn:
Mi thật vẫn lười nhác như xưa, hai năm rồi mà không tiến bộ được chút nào!
Cậu thiếu niên nổi giận la lên:
Xem ai nói kìa, không phải lão cũng vừa bị một phen chết hụt sao - rồi tiện tay đâm chết thêm một tên lính nữa.
Midayle cũng không lấy làm bực mình vẫn cười nói:
Dù gì cũng cảm ơn người đã giải cứu công nương - miệng nói tay cũng buông liền hai mũi tên.

Jamka
Không dám, lần này đều nhờ vào vương tử Jamka cả!
Quả nhiên đúng là hắn – Midayle có vẻ tức giận – Ngay từ lúc Gandolf công thành ta đã nghi ngờ rồi, ra hắn còn là vương tử cơ đấy!
Anh không nên trách Jamka – Edean lên tiếng bênh – Ai vì nước đấy, cuộc chiến lần này Jamka cũng cực lực phản đối, vừa rồi nếu không có vương tử giúp đỡ ta đã bị hại trong tay Gandolf rồi.
Nể lời công nương tôi sẽ không truy cứu vụ đó nữa. Nhưng nếu gặp mặt trên chiến trường tôi sẽ không nương tay đâu – Lúc này chỉ còn độ hai ba tên lính còn sống sót, chúng hoảng sợ tháo chạy nhưng cũng không thóat khỏi tầm tên của Midayle.
Dew vừa lau kiếm vừa nhăn nhó nói với Edean:
Tôi đã bảo công nương không cần lo cho tôi cứ đến Evans trước đi sao công nương còn quay lại làm gì?
Tuy cậu đưa cho ta cây gây dịch chuyển, nhưng chưa chắc ở Evans đã có ‘cửa ra’ hơn nữa dù có ta cũng không biết ma trường ở đó làm sao mà đến được.
Vậy công nương cứ về thẳng Jungby cho khỏe!
Jungby xa quá, ma lực của ta không đủ - Edean đỏ mặt đáp.
Vậy sao công nương không nói sớm, không làm sao tôi dám để công nương đi một mình.
Vốn là hai người bị truy binh theo sát, Dew đành ở lại cản địa, cậu đưa gậy phép dịch chuyển cho Edean bảo cô cứ đến Evans trước, Edean dù không sử dụng được nhưng ngại mình ở lại chỉ khiến Dew phân tâm, cô đi được một đoạn thì bị mấy tên quân theo kịp, giá mà Midayle không đến thì không biết chuyện gì đã xảy ra. Tính khí của Edean vốn là như vậy luôn quan tâm đến mọi người và không muốn hại ai, nhưng kết quả luôn gây rắc rối cho người xung quanh, Midayle ở bên cô từ bé đến lớn không biết đã phải vất vả nhường nào. Lần này cũng vậy không những vì bảo vệ cô Midayle bị thương mà ngay cả Sigurd cũng phải lao vào một cuộc đại chiến.
Midayle sợ ở lâu, thêm truy binh nữa kéo đến thì khổ liền giục hai người đi mau. Dew liền nói:
Tướng quân cứ đưa công nương đi trước, tôi ở phía sau tìm cách đánh lạc hướng.
Cậu làm được không đó – Midayle lo lắng hỏi.
Tướng quân coi thường ‘Thợ săn báu vật’ quá đấy.
Midayle nghe vậy liền mỉm cười đỡ Edean lên ngựa. Dew kiếm thuật tuy không phải là tuyệt đỉnh nhưng thân thủ lanh lẹn hiếm có, vừa rồi nếu không phải vì tìm cách câu giờ cho Edean thì cũng không bị vây khốn như vậy. Hai người đi được một đoạn nữa thì Midayle thấy đầu óc choáng váng chỉ chực ngã. Do là vết thương của anh chưa hoàn toàn bình phục, lại mấy hôm liền chạy đôn đáo vốn là chỉ nhờ ý chí muốn cứu Edean mà trụ vững nay Edean đã tương đối an toàn Midayle cũng sắp tới giới hạn chịu đựng. Chợt anh nghe tiếng Edean nói nhỏ bên tai:
Midayle anh đừng cố quá, cứ thả lỏng toàn thân… - rồi anh thấy một cảm giác ấm áp dịu dàng, Midayle biết Edean sử dụng Bạch Ma thuật liền theo lời cô nói. Bạch Ma thuật của Edean cao cường hơn Ethlin một bậc cộng với yếu tố tinh thần nên chỉ chốc lát là Midayle đã phục hồi được bảy tám phần.
Hai người đi như vậy đến sáng thì Midayle nghe phía sau có tiếng xôn xao, anh không khỏi hoảng sợ vì xem ra lần này truy binh không chỉ vài chục, Dew chắc cũng chẳng giúp gì được nhiều. Ngựa của anh đã kiệt quệ lại phải mang đến hai người không thể nhanh hơn được nữa. Thêm một đoạn thì truy binh đã sát đến sau lưng mà phía trước lại xuất hiện thêm một đám người ngựa. Midayle đang than thầm thì nghe tiếng Sigurd hô lớn:
Công nương Edean vẫn bình an chứ? Midayle có ta đến đây!
Midayle mừng rỡ vô cùng, còn Edean cũng nhoài người lên vẫy vẫy tay:
Tôi không sao. Lần này thật làm phiền công tử quá - Dường như quả thật là có Midayle bên cạnh cộng với Sigurd xuất hiện cô nàng chẳng còn biết sợ trời đất gì!
Thánh Chiến Ngoại Truyện: Công Nương Jungby.
Cũng đã ba bốn năm rồi Edean chưa trở lại Jungby. Edda tuy là một thành phố lộng lẫy bậc nhất của Grandbell nhưng lại chỉ là thủ phủ của tôn giáo. Các giáo đường tuy nguy nga thật đấy nhưng so với cảnh phồn hoa náo nhiệt của một thành phố buôn bán như Jungby thì buồn tẻ hơn nhiều. Mấy năm nay ngoài việc luyện tập Bạch Ma Thuật và đọc kinh Edean chẳng có mấy dịp vui vẻ. Tuy Thần phụ Claude có nể mặt cha cô mà đặc cách đối xử với Edean nhưng so với sự chăm sóc của Midayle thì chẳng thấm vào đâu. Cũng may là có Ethlin cùng học với cô nên Edean mới chưa bỏ trốn về, hai cô bé bao phen khiến cha Claude phải đau đầu chóng mặt. Năm ngóai Ethlin trở về Chalphy, năm nay lại nghe chừng sắp cưới chồng khiến Edean càng thêm nóng ruột chỉ muốn học nhanh cho xong. Vừa rồi cha cô nhận lệnh từ vương gia đến Bahara giúp đỡ thái tử có gọi cô về quản lý Jungby, lại cử đích thân Midayle đến hộ tống cô khiến Edean mừng rỡ không để đâu cho hết. Bao nhiêu lời dặn dò trước khi chia tay của cha Claude theo gió mà bay. Khiếp thần phụ Claude chưa đến ba mươi tuổi mà đã lẩn thẩn như cụ già.
Vừa qua cổng thành là Edean đã nhảy tót xuống xe, bảo người hầu mang hành lý về trước rồi bắt Midayle dẫn mình đi dạo phố. Công tước Ling có hai gái một trai, người chị sinh đôi của Edean đã mất tích cùng với mẹ cô từ khi cô còn bé xíu, em trai Andrei vốn không hợp tính cô lại lên Thánh Heim từ sớm, cha cô thì bận tối ngày, vì thế từ nhỏ cô bé đã quấn quít với Midayle, đi đâu cũng đeo dính lấy anh. Yên ngựa của Midayle cũng phải đặc chế, phía trước luôn có chỗ ngồi cho Edean. Khi cô lớn một chút Midayle bắt cô phải theo quy tắc ngồi xe ngựa, còn anh đi hộ tống bên cạnh, thế nhưng mỗi khi đi chơi Edean vẫn đòi cùng đi ngựa với anh. Khi đó hai người đi đến khu phố mua bán, Midayle bỏ ngựa dẫn Edean đi mua sắm. Edean như chim sổ lồng tung tăng chạy khắp nơi, chỗ này ghé một tý, chỗ kia chơi một tẹo, mặc sức làm nũng hành hạ Midayle. Được nửa buổi thì Midayle đã ù cả tai mà Edean xem ra vẫn chẳng mệt mỏi gì. Anh mới lơi mắt khỏi cô một chút là đã có rắc rối ngay, Edean va phải một chú bé, cô đang ra sức dỗ dành cậu, vừa thấy Midayle bước đến là cậu bé vội vã lủi thủi bỏ đi. Thấy anh ra chiều đã mệt mỏi và chán chường Edean liền tìm cách khiến anh vui lên. Cô kéo tay anh vào một cửa hiệu vũ khí rồi chọn cho anh một cây cung thật tốt. Midayle lớn hơn Edean tám tuổi, là đệ tử chân truyền của Công tước Ling, ngoài việc chơi với Edean việc anh thích nhất là luyện tập cung thuật. Bất chợt Edean la khẽ:
Chết, cái túi của ta đâu mất rồi.
Chắc công nương làm rơi đâu đó – Midayle uể oải đáp.
Ừm… chắc ban nãy rơi lúc va phải cậu bé.
Midayle tỉnh ngay lập tức, ra cậu bé đó cố ý động phải Edean rồi lấy mất chiếc túi của cô, thảo nào khi anh vừa đến là nó lẩn mất. Việc trị an cũng như quân đội tại Jungby đều do một tay Midayle quản lý, vậy mà ngay trước mắt anh… Midayle không khỏi bực tức, nhưng anh sợ Edean lo lắng nên không dám nói lại với cô.
Tướng quân, ngài định tìm tên này đúng không? - Một thanh niên đang xách cổ cậu bé ban nãy đi tới, anh ta không quá cao lớn nhưng nước da rám nắng trông thật khỏe mạnh – Tôi thấy nó cố ý đụng phải tiểu thư đây rồi nẫng mất chiếc túi liền đuổi theo, nào ngờ chân y cũng nhanh lắm, tôi phải cố sức mới theo kịp được, y cũng có chút bản lĩnh.
Midayle vội lên tiếng cảm ơn chàng thanh niên rồi vẫy một người lính gần đấy, bảo anh ta giải cậu bé đi. Cậu bé kia nước mắt ngắn nước mắt dài lý nhí:
Cho tôi xin lỗi… chỉ tại tôi thấy chiếc túi đẹp quá, cho tôi xin lỗi lần sau tôi không dám thế nữa!
Edean nổi lòng thương hại chạy đến lấy ngón tay gõ lên trán cậu bé:
Này bé lấy cắp là xấu lắm, nếu bé thích sao không hỏi xin chị - Cô chỉ hơn cậu bé chừng một tuổi, nhưng xưa nay cô không hợp Andrei lại chỉ chuyên đi làm nũng Midayle lần này lên mặt làm chị cũng ra dáng lắm - Lần sau bé không được thế nữa nhé!
Rồi cô quay sang Midayle nũng nịu:
Nó còn bé lắm chưa biết gì, anh nể mặt ta tha cho nó một lần đi.
Midayle chỉ còn nước nhăn nhó gật đầu. Edean lại lấy chiếc túi cùng với cả vật dụng tiền nong trong đó đưa lại cho cậu bé:
Nếu bé thích chị tặng bé này - Cậu kia chỉ biết lý nhí cảm ơn.
Chàng thanh niên vội cười lớn:
Tiểu thư không biết đấy thôi, tên này tuy mới đến đây nhưng ở nước tôi y được biết đến không chỉ tội trộm cắp vặt đâu! Vừa rồi tuy y chỉ dùng đoản kiếm nhưng kiếm thuật cũng kì quái lắm.
Vậy ư – Edean quay lại cậu bé, mặt mũi nghiêm trọng nói - Lần sau bé có thế nữa không? - Cậu bé lắc đầu quầy quậy - Đấy, anh tha cho nó đi mà – Cô nhìn sang chàng thanh niên cầu xin.
Anh kia cũng đành chịu quay sang nhìn Midayle lắc đầu cười.
Thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng Edean vội bảo Midayle trả tiền rồi quay ra nói:
Cũng quá trưa rồi, mọi người chắc cũng đói, gần đây có quán ăn tốt lắm, để tôi mời mọi người.
Không ai dám từ chối đề nghị của cô, thế là cả bọn kéo đi. Trong bữa ăn nhờ Edean mà mọi người đều trở nên thân mật hơn. Chàng trai kia vốn là dân Verdane, tên gọi Jamka đến Jungby du học, còn cậu bé là Dew, tuy còn bé nhưng đã là một tên trộm khét tiếng tại Verdane, lần này y qua Jungby chơi và cũng định đánh quả gì đấy, Jamka vốn đã có ý trừng trị y từ lâu nhưng không theo dấu y được, ngờ đâu lần này lại vô tình tóm được y ở đây, anh vốn định giao y cho nhà chức trách sở tại xử lý nhưng vì Edean xin cho nên tha cho y lần này (Cô ả là nhà chức trách chứ còn ai), bị Edean lên lớp một chập (Cái này chắc học từ Claude) Dew luôn miệng hứa từ này sẽ bỏ nghề.
Jamka cầm cây cung Edean mới mua lên, ngắm nghía một lúc rồi tấm tắc khen: ‘Cung tốt thật, cung tốt thật’, vốn là Jungby không chỉ nổi tiếng bởi cung thuật mà còn cả nghề chế tạo cung, Edean lại là con nhà danh gia về cung thuật, tự nhiên chọn cung phải khéo. Nào ngờ Midayle chỉ mỉm cười:
Cây cung tầm thường này làm sao có thể so được với cây trường cung của anh.
Nguyên từ trước Midayle đã để ý thấy anh kia đeo bên hông một cây trường cung kì lạ. Jamka cũng chẳng khách sáo nói liền:
Tướng quân thật tinh mắt, cây cung này được chế từ loại gỗ ngàn năm sâu trong rừng thẳm, có thể nói là một kì vật có một không hai.
Chưa chắc đã vậy – Edean lên tiếng, nhưng thấy Midayle trừng mắt liếc mình bèn ấm ức ngồi im.
Phải phải tôi thật vô ý, đây là đâu mà dám nói vậy, Jungby hẳn có kì cung giá trị hơn nhiều.
Anh sở hữu cây cung quý này hẳn cung thuật phải rất cao minh, khi nào tôi cũng muốn thử một phen – Midayle lảng qua chuyện khác.
Đâu dám nói là cao minh – Jamka thở dài – Verdane không chuộng cung thuật, tôi hàng ngày tập bắn cung vẫn bị mấy người anh chê là trò trẻ con. Verdane vẫn chưa ổn hẳn, nay tôi định lập một đội cung thủ trừ ác giúp dân nhưng vì tài năng không đủ nên nghĩ mà vẫn để đấy.
Edean liền đưa mắt nhìn Midean, anh này khẽ thở dài rồi nói:
Nay tôi cũng biết chút ít về cung thuật cũng như chiến thuật, nếu anh đã có lòng giúp dân như vậy tôi cũng không khó khăn gì mà không giúp đỡ anh.
Tôi cũng muốn học – Dew nãy giờ tròn mắt ngồi nghe cũng nói leo vào.
Cậu không nên tham quá – Jamka cười nói – Tôi thấy kiếm thuật của cậu cũng rất tinh xảo, chẳng qua là còn kém tu luyện mà thôi, nếu chịu khó một chút chắc chắn sẽ có thành tựu, vậy cậu đâu cần nhọc công học lấy cái sở đoản?
Thôi thôi mấy người không có chuyện gì hay hơn nữa sao – Edean nói chen vào – Tôi nghe nói Verdane bốn bề là rừng, đầy kì hoa dị thảo đã nhiều lần muốn đến, hai người thử kể tôi xem có những loại hoa trái gì kì lạ nào…
Xem ra Gandolf định đem cả quân đội Marpha ra truy đuổi Edean, bọn Sigurd Cuan, cộng với cả Ira chém giết một hồi mà vẫn chỉ thấy người đâu ùn ùn kéo đến. Sigurd bèn lệnh cho quân vừa đánh vừa lui về Genoa, cũng may quân Verdane tuy đông nhưng lần này chủ ý chỉ định đi bắt người về nên không theo hàng lối chiến thuật gì, vì vậy Sigurd mới không bị nguy khốn. Gần đến Genoa thì gặp Noish, anh này sốt ruột vì Sigurd bỏ đi quá lâu, kéo một cánh quân đi tìm nhờ vậy mới tạm thời đẩy lui được quân địch, cả bọn rút lui an toàn về Genoa.
Azel nghe tin Edean trở về an toàn, rất đỗi vui mừng lật đật chạy đến thăm hỏi. Edean thấy ngoài Sigurd thì bọn công tử như Azel, Lex cũng có mặt thì tỏ ra vô cùng áy náy:
Lần này chỉ vì việc của tôi mà phải làm phiền cả hai vị công tử. Công tước Lagnobalt, công tước Alvis vẫn được mạnh khỏe?
Anh tôi vẫn mạnh khỏe – Azel vui vẻ trả lời – Công nương bình an tôi mừng quá.
Công tử xưa nay vẫn chán ghét việc chinh chiến, nay phải vất vả, Edean thật vô cùng có lỗi – Cô dịu dàng nói với anh.
Không không… tôi cũng dần dần phải lo việc quốc gia đại sự - Edean thấy Azel nói vậy thì chỉ mỉm cười.
Rồi Edean kể lại truyện cô bị Gandolf đưa đi, ngày đêm không nghỉ, y vốn định về gặp vua Batou xin cưới cô làm thái tử phi nhưng vì Sigurd đánh gấp quá nên về đến Marpha là y quyết định tổ chức cưới, Edean tìm cách trốn không nổi đã có ý định liều mình. May sao hôm đó Jamka dẫn Dew đến giải cứu cô, rồi hai người đưa cô trốn ra ngoài thành. Jamka không tiện theo Edean nên sai Dew hộ tống cô về chỗ Sigurd, anh ta cũng không dám ở lại Marpha đang đêm bỏ về Verdane gặp vua cha. Trước khi đi anh có nhắn rằng anh sẽ kể rõ tình hình với vua Batou khuyên ông đàm phán với Sigurd nhằm chấm dứt cuộc chiến này. Nghe đến đây Sigurd thở dài nói:
Nói đúng ra thì bên phía Verdane đã gây chiến trước, nhưng nay Edean đã trở về bình an, một phần cũng là nhờ thiện chí của vương tử Jamka, hơn nữa ta cũng đã đánh chiếm của họ hai thành phố, giết mất một vương tử và mấy viên đại tướng, nếu thực sự vua Batou muốn đình chiến ta cũng không khó khăn gì!
Công tử nghĩ vậy Edean rất cảm kích… tuy nhiên… tuy nhiên có một việc này rất lấy làm kì lạ. Khi tôi cải trang trốn qua cổng thành được một cô gái giúp đỡ. Trước khi chia tay cô ta có nói: ‘Việc này hoàn toàn là do Hắc Thần Giáo đứng sau giật dây, không thể trách vua Batou được’.
Mọi người nghe vậy không khỏi giật mình. Hắc Thần Giáo hay còn gọi Giáo phái Loput là tà giáo thờ Hắc Ma thần, tên gọi này từng gắn liền với một trang sử đen tối và đẫm máu của Jugdral, sau cuộc thánh chiến hơn trăm năm trước tưởng chừng giáo phái này đã bị tận diệt ngờ đâu ngày nay lại được nhắc đến ở xứ này. Sigurd lại liên tưởng đến một chuỗi các biến loạn gần đây cũng như câu truyện của Eltshan trong lòng càng không yên. Lúc đó lại có người vào báo ngoài cổng thành có một thiếu niên tự xưng là Dew xin vào gặp mặt Sigurd vội cho gọi vào.
Việc này kể ra cũng có thể gọi là ngẫu nhiên. Dew vốn xuất thân là một tên trộm, tuy lâu nay không còn thường xuyên hành nghề nữa nhưng cũng không khỏi ngứa ngáy. Hôm đó cậu nghe tin Gandolf mới đem về một cô gái xinh đẹp chuẩn bị làm lễ cưới, cậu ta cho rằng cưới xin hẳn phải có nhiều lễ vật lại cũng muốn nghía mặt cô dâu liền đang đêm lẻn vào lâu đài. Nào ngờ Gandolf sai quân canh phòng cẩn mật, Dew đã không sơ múi được gì lại còn bị vây bắt, may nhờ vương tử Jamka xuất hiện đỡ cho mới thóat được. Jamka dẫn cậu đến giải cứu cho Edean rồi đưa cô trốn ra ngoài, lại giao cho cậu nhiệm vụ hộ tống Edean đến chỗ Sigurd. Hai người này nhờ một sự ngẫu nhiên khác mà đã từng quen biết Edean nên Dew rất hăng hái. Ai ngờ nửa đường bị truy binh theo kịp, rồi Midayle xuất hiện, Dew ở lại ngăn địch. Đến lúc đại quân của Gandolf đuổi đến, tuy không ngăn cản được gì nhưng Dew vẫn âm thầm bám theo chúng nhằm thăm dò tình hình. Lần này cậu đến Genoa là có tin muốn báo cho Edean.
Dew bám theo quân của Gandolf nửa ngày trời biết được rằng Gandolf đang vô cùng tức giận, y sai đại quân đuổi theo Edean lệnh cho giết sạch cả Jamka lẫn Edean. Tuy nhiên cánh quân này bị Sigurd chặn đánh. Chúng biết được Sigurd đã chiếm mất Genoa, tính rằng không thể ngay lập tức đánh thành liền tạm lui vào rừng ẩn nấp, rồi cho người về báo với Gandolf, chờ viện binh đến rồi sẽ tập kích vào Genoa.
Sigurd hay tin này không khỏi lo lắng, Gandolf khác hẳn với Kinbois, y lại có trong tay binh hùng tướng mạnh, thành Genoa thì không đủ kiên cố lại mới chiếm được tình hình vẫn chưa ổn định nếu để Gandolf chủ động tấn công thì phiền to. Nghĩ thế Sigurd liền quyết định ngay. Anh quay sang Dew nói:
Lần này thật cảm ơn cậu quá, việc cậu liều mình cứu Edean ta vẫn chưa kịp trả ơn, nay có chút ít này mong cậu nhận cho - rồi sai người đem một túi vàng lớn đến giao cho Dew.
Công tử thật coi thường tôi quá, Dew này tuy xuất thân hèn kém nhưng chưa đến nỗi chỉ biết đến tiền. Xưa nay công nương Edean đối xử với tôi rất tốt, vì công nương tôi đâu dám tính tóan gì?
Sigurd vội vàng lên tiếng xin lỗi. Dew lại tiếp:
Nay tôi khó lòng mà yên ổn được với Gandolf, vậy chỉ xin công tử thu nhận tôi dưới trướng để tôi có thể ra sức vì công nương Edean.
Sigurd thấy Dew còn trẻ mà tính thật khẳng khái đã có lòng yêu mến, lại nghĩ y hết sức tôn sùng Edean, thân thủ linh lợi rất hữu ích liền vui vẻ nhận lời. Rồi anh cho triệu tập các tướng lĩnh bàn cách đối phó với Gandolf. Sau khi nêu rõ tình hình Sigurd nói ngay:
Ta vốn có ý chờ tin của Jamka và vua Batou xem có thể chấm dứt chiến tranh được hay không, nhưng xem chừng Gandolf đã quyết ý một mất một còn với ta. Nay ta ở trên đất người, binh lực lại mỏng, nếu ngồi chờ hắn đến đánh thì thật bất lợi, nên ta quyết định tranh thủ lúc hắn chưa chuẩn bị xong sẽ ra tay trước, mọi người thử nghĩ xem có nên không.
Tên Gandolf này đã đánh chiếm thành trì của chúng ta trước, lại định vô lễ với công nương Edean, nếu không để cho hắn nếm mùi đau khổ thì thật tổn thương cho danh tiếng Grandbell – Midayle nghiến răng lên tiếng.
Đúng vậy, muốn hòa chúng ta có thể hòa, nhưng không thể không trừng phạt Gandolf – Noish gật đầu phụ họa.
Hơn nữa dù ta không đánh, hắn cũng sẽ đánh. Chi bằng tấn công trước lấy thượng phong. – Oifey cũng đồng tình – Chưa kể giả như vua Batou không muốn hòa bình, lại hợp binh cả nước tấn công ta thì coi như hỏng hẳn. Tính đi tính lại Gandolf kiểu gì cũng phải đánh. Ta nhân lúc sĩ khí còn hăng, quân Gandolf lại chưa điều động xong, bất ngờ tập kích diệt gọn cánh quân đang ẩn nấp trong rừng rồi nhân kế đánh luôn đám viện binh, khi đó dù tình hình có biến đổi thế nào ta cũng có lợi thế hơn.
Quyết định vậy đi! Hơn nữa ta cũng muốn gặp cô gái kì lạ kia để hỏi rõ câu truyện. Tuy lời cô ta nói không hoàn toàn tin được, nhưng việc này liên quan hệ trọng cũng không thể coi nhẹ - Rồi Sigurd quay lại phía Edean dò hỏi – Công nương có gì phản đối không?
Edean cười thật tươi trả lời:
Việc binh đao Edean chẳng biết gì, xin để công tử và tướng quân Midayle tính tóan hết. Edean tin hai người có quyết định sáng suốt. Công tử muốn gặp cô gái kia, tôi nghĩ công tử sẽ không phải thất vọng đâu!
Sigurd nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên nhưng không tiện hỏi thêm. Anh quay sang bàn kế hoạch cụ thể với mọi người, rồi quyết định hôm sau sẽ xuất kích. Thấy Oifaye vẫn còn điều gì lấn cấn anh liền hỏi xem. Oifey đáp:
Công tử, về phía Augustry tôi vẫn còn có điều lo lắng. Cũng đã khá lâu rồi mà không có tin tức gì từ vua Eltshan cũng như hồi âm của vua Augustry.
Cậu không phải lo lắng gì – Sigurd mỉm cười đặt tay lên vai cậu – Eltshan nói được thì làm được!