Phần Một: Thiếu Nữ Rừng Tinh Linh.

Bản Đồ Nước Verdane

Verdane nằm ở phía Tây Nam Jugdral, với biển hồ nằm tại trung tâm và rừng rậm bao phủ bảy tám phần lãnh thổ. Dân cư ở đây chia thành nhiều bộ tộc nhỏ sống bằng săn bắn và cả… cướp bóc, vì vậy Grandbell xưa nay vẫn coi họ là man mọi, đã nhiều lần muốn đem quân chinh phạt. Thế rồi cách khoảng hai chục năm về trước, một tộc trưởng đã thống nhất các bộ tộc, lập nên nước Verdane – đó chính là vua Batou. Sau khi lập quốc gia, Batou cho truyền bá lễ giáo trong dân chúng, khuyên can họ chăm chỉ làm ăn, nghiêm cấm việc cướp bóc tranh dành của nhau cũng như việc xâm phạm các quốc gia láng giềng. Bộ máy chỉnh phủ từ trên xuống cũng dần dần được hoàn thiện. Các vương tử con của Batou được ông giáo dục tử tế trở thành những trợ thủ đắc lực của ông trong việc trị quốc. Thậm chí Batou còn rất chịu khó cho con cháu đi sang các nước phát triển học hỏi những tiến bộ của họ trong mọi mặt. Nhờ vậy Verdane mỗi ngày một phát triển giàu mạnh. Hơn chục năm trước Batou lại kí hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau với Grandbell và Augustry, tạo sự ổn định cho khu vực Tây Nam. Do đó ông được coi là một vị minh quân, được dân chúng trong nước yêu quý, các nước lân bang nể trọng.

Vậy mà lần này bất ngờ Batou lệnh cho thái tử Gandolf đem quân xâm phạm vào Nam Grandbell, tạo thành nguyên nhân gây ra cuộc chiến tranh toàn diện giữa Grandbell và Verdane.

Phải chăng những cố gắng xây dựng và ổn định đất nước của ông chỉ để chuẩn bị cho một tham vọng ghê gớm? Còn những gì được che giấu sau những cánh rừng già âm u của Verdane? Liệu Sigurd với chưa tới 1 vạn quân có thể chinh phục được Verdane hay sẽ bỏ xác tại nơi rừng thiêng nước độc này? Và cuối cùng anh có thể kịp thời giải cứu công nương Edean hay không?

Thêm vào những nỗi lo lắng của Sigurd là sự xuất hiện của Arden. Theo như lời của anh này thuật lại thì sứ giả của Barhara cùng với một quân đoàn hoàng gia đã đến Chalphy. Họ yêu cầu Arden đem toàn bộ quân lực đi giúp Sigurd ching phạt Verdane và để việc trị an miền nam lại cho họ. Dù đã được lệnh của Sigurd không được rời Chalphy với bất kì giá nào Arden cũng không dám trái lệnh vua. Nên biết tuy lãnh địa của các công tước vẫn trực thuộc hoàng gia nhưng họ vẫn có quân đội và thể chế độc lập như những quốc gia nhỏ giữa lòng Grandbell, vì vậy việc thay thế quân đội một lãnh địa bằng quân đội khác ít nhiều mang tính chất như một cuộc xâm lược, cho dù đấy là quân đội hoàng gia đi nữa. Nhưng Sigurd cũng chẳng có thể lo lắng thêm được nữa, giờ đây coi như anh chỉ còn một nước là tiến đánh. Việc Arden đến cũng có cái hay là bổ sung cho anh một tay trợ thủ và vài nghìn quân.

Mối lo lắng khác nữa là số phận của Edean. Việc tiến sâu vào lãnh thổ của Verdane không phải là trò đùa và Sigurd chẳng thể tiến đánh thần tốc như khi còn ở trên đất Grandbell được. May sao Midayle đã đưa ra một giải pháp. Hy vọng duy nhất bây giờ là Edean vẫn đang trên đường được đưa đến Marpha, đất phong của Gandolf, như vậy chỉ cần một tóan nhỏ truy kích là có thể giải cứu được cô. Tốp này sẽ bao gồm Midayle và vài người nữa, họ có thể đi rất nhanh mà lại không gây sự chú ý. Trong trường hợp xấu nhất là Edean đã đến Marpha thì Midayle nói rằng anh ta có thể tiến hành kế hoạch dự bị. Tại Marpha, Midayle có vài người bạn thân tín họ có thể tranh thủ lúc đối phương bận rộn đối đầu với đại quân của Sigurd mà giải cứu cho cô. Tất nhiên là Azel nằng nặc đòi đi theo nên Lex cũng phải đi cùng. Sigurd còn cử thêm Alec thủ hạ khôn khéo nhất của mình theo trợ giúp. Ngay lập tức bốn người dẫn theo vài tên tay chân lên đường.

Cuối cùng là thái độ của Augustry. Evans như đã nói là thành địa đầu của Verdane, đông giáp Grandbell, tây giáp Augustry. Ba nước vốn dĩ có hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, nay anh dẫn quân đánh Verdane cho dù là có lý do đi nữa không khỏi khiến phía Augustry nghi ngại. Sigurd đang tính viết một bức thư giải thích rõ mọi việc cho Vua Imuka, người đứng đầu liên hiệp Augustry thì có kẻ vào báo với anh rằng có một người một ngựa đang đứng trước cổng thành tự xưng là Eltshan đòi gặp anh. Sigurd mừng quýnh, lập tức sai mở rộng cổng thành mời Eltshan vào, rồi cho người báo với Cuan.

Một lúc sau một kị sĩ bước vào. Người này mặc bộ giáp đen khảm vàng vô cùng sang trọng, trạc tuổi Sigurd, vẻ mặt uy nghi nhưng thanh lịch, vừa thấy Sigurd là cất tiếng liền:

Kính chào Chinh Tây đại tướng quân, lần này ngài xuất quân chinh phạt Verdane hẳn phải một phen vất vả!

Sigurd thấy người này có vẻ giận dữ liền chạy tới xuề xòa:

Eltshan

Đại vương Eltshan, ngài đến đột ngột quá làm tôi không kịp cử đại lễ tiếp đón!

Không dám làm phiền đại tướng quân phải phân tâm!

Lúc này Cuan vừa đến, thấy hai người kẻ hô đại vương, người nói đại tướng quân liền cười ầm lên:

Hai tên này bao nhiêu năm rồi mà chẳng sửa đổi, hễ gặp mặt là xỏ nhau, ngồi cả xuống nói chuyện không ta gõ cho mỗi đứa một cái bây giờ!

Nguyên Eltshan là bạn cũ của Sigurd và Cuan, hiện đang là quốc vương của Nodion, một nước nhỏ thuộc Liên hiệp Augustria. Tuy thân là vua một nước, nhưng tác phong của Eltshan giống một hiệp sĩ lang thang hơn, anh ta nghĩ gì nói đấy, cực kì chính trực và không câu nệ. Lần này anh đến Evans không những chẳng báo trước một câu cho đúng thủ tục mà cũng chẳng mang theo một thuộc hạ nào cả. Tuy là bạn thân nhưng anh khắc khẩu với Sigurd cứ thấy mặt là muốn chọc phá. Ngoài ra Eltshan chính là người còn lại của Tam kiệt.

Eltshan thấy Cuan thì cũng hơi ngạc nhiên:

Cậu làm gì ở đây vậy? Chẳng lẽ Lenster đã liên minh với Grandbell.

Cuan cười đáp:

Không! Cậu biết đấy tôi đã lấy em gái của Sigurd rồi, giờ hắn đang gặp rắc rối thân là em rể nên đành phải giúp hắn một tay.

À hồi đó tôi được báo tin nhưng tại ở xa quá không đi dự lễ cưới của cậu được. Lúc nào cho tôi gặp mặt vợ cậu nhé. Khi còn đi học tay Sigurd chẳng suốt ngày khoe em gái hắn là gì? Vậy là cậu chọn em gái hắn chê em gái tôi phải không sau này đừng ân hận nhé! À mà tôi cũng thành hôn rồi.

Rồi cả hai người quay sang phía Sigurd đầy vẻ thương hại:

Còn mỗi tên khó tính này là độc thân thôi.

Không phải là khó tính mà chưa gặp ai hợp thôi – Sigurd cáu kỉnh đáp trả.

Eltshan chỉ lắc đầu cười. Rồi bất chợt anh quay lại vấn đề chính:

Sigurd lần này cậu đem quân đánh Verdane là ý làm sao vậy?

Sigurd liền thuật lại đầu đuôi từ lúc Gandolf đột kích Jungby cho tới khi anh nhận lệnh từ nhà vua toàn bộ câu truyện. Eltshan nghe xong ngẫm nghĩ một lát rồi cũng chỉ lắc đầu thở dài không nghĩ được cách gì hơn. Rồi sực nhớ điểm gì anh lên tiếng:

Về Thánh khí, tôi cũng có việc cần bàn với hai cậu. Ma kiếm Mistortin cũng đã thức giấc.

Vậy xem ra vấn đề còn nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng!

Đúng thế, dòng họ nhà tôi bao đời nắm giữ ma kiếm Mistortin nhưng thực sự chưa ai sử dụng được nó. Thanh kiếm này tự nó chọn thời điểm thức giấc.Theo lời tiên tri thì đó là lúc Ma thần tái sinh.

Có lẽ nó cũng liên quan đến sự hỗn loạn đang ngày một lan rộng trên toàn Jugdral- Sigurd nói.

Chúng ta nên để tâm hơn vào nghiên cứu việc này. Tuy nhiên hiện tại việc quan trọng nhất của Sigurd là phải chinh phục Verdane với thiệt hại ít nhất cho cả hai bên.

Được thôi, tôi sẽ lo thông báo rõ việc này cho vua Augustry. Ngoài ra Sigurd cậu có thể để toàn tâm toàn lực cho việc tiến quân. Tôi đảm bảo sự không xâm phạm từ phía Augustria, cậu chỉ cần để lại đủ quân đóng mở cổng thành là được rồi – Eltshan đứng lên cáo biệt hai người – Tôi không làm phiền hai cậu nữa, nhớ khi nào rảnh gọi tôi một câu chúng ta lại ngồi tán chuyện tiếp.

Vậy cảm ơn cậu quá. Tôi cũng có bức thư gửi cho vua Augustry đây – Sigurd đưa cho Eltshan bức thư anh vừa viết xong - Nhất định sau đợt này sẽ mời cậu một bữa chết thôi.

Trả công vua Nodion mà rẻ vậy thôi à – Eltshan đùa – Tôi muốn uống rượu mừng của cậu cơ. Mà hai người nên cẩn trọng, quân đội Verdane không thể coi thường được đâu. Thôi chúc may mắn.

Eltshan quay mình bước ra cửa, nhảy lên ngựa rồi phóng thẳng. Một người một ngựa, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh - đấy là Eltshan.

Ðây nói đến bên phía Verdane, vốn họ đang vui mừng vì việc Gandolf dễ dàng chiếm được Jungby thì chỉ trong mấy ngày tin Sigurd tiêu diệt hai vạn quân rồi đánh chiếm Evans liên tiếp bay đến. Cả nước trấn động, khi đó chỉ cần nhắc đến cái tên Sigurd thôi là họ đã tưởng tượng đến một hung thần khát máu rồi.

Kinbois

Tại Genoa, thành ở gần Evans nhất, nhị vương tử Kinbois đang có cuộc họp bàn chiến lược với các tướng lĩnh. Ông ta đi đi đi lại trong phòng miệng lẩm bẩm:

Không thể tin nổi không thể tin nổi, Gandolf đang làm cái trò khỉ gì vậy. Tự nhiên đùng đùng dẫn một con đàn bà bỏ về, bỏ mặc quân đội cho một lũ vô dụng. Mà cũng lạ bọn tướng lĩnh đó hàng ngày nói thánh nói tướng vậy mà chỉ một tên nhãi con Sigurd quân không đầy một vạn đập cho te tua không còn manh giáp. Verdane này lụn bại thật rồi.

Một tên mưu sĩ lập tức lên tiếng trấn an:

Xin vương tử an tâm. Theo chỗ thuộc hạ dò la, thì Sigurd hịên tại chỉ có độ bảy tám ngàn quân. Sở dĩ quân ta bị bại trận là do phân tán lực lượng, rồi bị bất ngờ nên nhanh chóng thất bại. Vương tử biết đấy, đại vương tử vốn nổi tiếng kiêu dũng nhưng tính khí bốc đồng, nghĩ gì làm đấy, việc quản lý thuộc hạ cũng lỏng lẻo. Đại vương tử vừa bỏ về lập tức bọn thuộc hạ tỏa đi cướp phá nên bị Sigurd lợi dụng điểm này mà diệt gọn. Nay hắn với chỉ một nhúm quân đó mà định đánh chiếm cả Verdane thì thật là ngông cuồng. Nếu hắn biết điều ngồi đó chờ ta đến hỏi tội thì không sao, giả mà dám đem quân xâm phạm Genoa thì với tài năng của vương tử hắn tất sẽ thất bại mà thôi.

Đúng đúng, ta đã nói với phụ vương rồi. Y không đáng tin cậy chút nào, vậy mà phụ vương vẫn trao binh quyền cho hắn, lần này thất bại như vậy để xem hắn còn mặt mũi nào về gặp phụ vương không?

Ngẫm nghĩ một lát Kinbois cười nham hiểm:

Chi bằng bây giờ ta dốc toàn lực, đánh bật tên Sigurd khỏi Evans khiến cho đại ca phải một phen ê mặt, sau này trước mặt phụ vương sẽ không còn dám dành giật gì với ta nữa ha ha ha… Nhưng tên Sigurd này thực sự cũng rất lợi hại, nếu mà đánh không lại thì hóa ra lại mang nhục vào thân ư…

Tên mưu sĩ kia liền lên tiếng bày mưu:

Thuộc hạ đã cho người xem xét kĩ rồi, tên Sigurd đang rục rịch chuẩn bị xuất quân. Xem ra nếu hắn cứ cố thủ ở Evans ta còn có chút khó khăn. Còn bằng hắn định xuất quân ta chỉ cần tập trung binh lực gấp đôi gấp ba hắn, đánh ập một trận là tất phá được. Nay binh lực của Genoa gần hai vạn, nếu vương tử kéo cả đi thì lo gì không đắc thắng. Sigurd mới chiếm được Evans, nhân tâm chưa ổn định lại phải phòng ngừa bên Augustria trở mặt hẳn phải chia một phần quân trấn thủ Evans, như vậy hắn chỉ còn độ năm ngàn quân, vậy không phải là ta đã gấp ba bốn lần đối phương rồi ư.

Kinbois mừng rỡ cười to:

Chính vậy chính vậy, được được, tất cả chuẩn bị xuất binh ngay lập tức.

Vương tử không thể được - một viên tướng bước ra can ngăn.

Sao vậy Etoss…

Đại vương tử đã có lệnh các nơi phải án binh bất động, đợi đại vương tử huy động đại quân sẽ hợp binh các đạo lại đánh bật Sigurd ra đồng thời tái chiếm Grandbell.

Sì đại ca thua quá hóa thẹn, hắn không muốn ai hạ Sigurd làm mất thể diện hắn nên mới ra cái lệnh hèn nhát đó. Giờ đây ta đã nắm chắc phần thắng trong tay dại gì nhường phần vinh quang cho hắn. Hạ được Sigurd rồi thì miền Nam Grandbell trở thành đồ trong túi ta. Etoss ngươi cũng hèn nhát quá vậy, cha ngươi Gerard chẳng phải bị Sigurd hại là gì, mi không muốn báo thù hay sao?

Thuộc hạ chỉ muốn băm thây tên Sigurd đó làm muôn mảnh… nhưng không thể coi thường hắn được gia phụ anh hùng là thế vậy mà còn bị bại vong.

Cha con ngươi đúng là một ruộc hèn yếu vô dụng, nếu ngươi sợ ta cho ngươi hai ngàn quân ngồi nhà mà cố thủ Genoa.

Dạ - Etoss nghiến răng cam chịu – nhưng hai ngàn quân e quá ít, kị binh Grandbell vô cùng cơ động, giả họ lén vòng sau lưng tập kích Genoa, khiến vương tử không có chỗ mà về thì…

Hừm sao ta không nghĩ đến điểm đó, nhưng nếu ta cũng chia quá nhiều quân phòng thủ Genoa thì khác gì tên Sigurd kia, sẽ mất ưu thế tuyệt đối về quân số.

Thưa vương tử tôi có ý này – tên mưu sĩ lại lên tiếng – nghe nói vương tử mới tuyển được một kiếm thủ vô địch, nếu để người đó hợp tác với Etoss phòng thủ thì dù vài nghìn kị binh của Sigurd cũng không đáng ngại.

Ý ngươi nhắc đến con bé xinh đẹp đó á… nhưng con bé này tung tích bất minh không đáng tin cậy.

Không sao vương tử chỉ cần… tên mưu sĩ nói thầm vào tai Kinbois

Kinbois gật đầu rối rít truyền lệnh:

Tất cả về chuẩn bị xuất quân. Người đâu cho triệu Ira vào gặp ta ngay lập tức.

Ira

Các tướng lĩnh đều lục tục kéo đi. Lát sau người hầu đưa vào một thiếu nữ, trạc mười bảy mười tám tuổi, dáng người mảnh mai xinh đẹp, mái tóc đen dài, đôi mắt to u buồn đượm vẻ huyền bí, nếu không phải do bộ võ phục và thanh trường kiếm thì hẳn ai cũng nghĩ đây là một tiểu thư đài các nào đó. Kinbois niềm nở:

Ira tôi có việc phải cậy đến cô đây. Hiện tại tôi cần phải xuất quân đối đầu với Sigurd (Ira thóang lộ tia sát khí) - một đối thủ vô cùng lợi hại, nên phải xuất toàn lực. Việc phòng thủ tại Genoa nhờ cậy cả vào cô.

Genoa hết cả tướng lĩnh rồi hay sao? Ông trả tôi lương kiếm sĩ sao lại muốn tôi làm việc của một tướng quân.

Không không việc trấn thủ thành đã có một tên vô dụng làm rồi, nếu có thể xin cô dẫn một tóan quân tuần tra khu vực xung quanh, phòng gian tế của Sigurd cử đến do thám, khi có biến thì lập thế ỷ giốc phối hợp với quân trong thành phá địch.

Được tôi chỉ cần hai trăm quân là đủ - Ira xoay người định bước đi.

Ấy ấy còn việc nữa, nhiệm vụ này khá nguy hiểm cô có thể để em trai cô ở lại trong thành… như vậy sẽ an toàn hơn.

Ira xoay phắt người nhìn thẳng vào mặt Kinbois. Ông khẽ rùng mình!

Shanan

Xin nàng đừng hiểu lầm, ta không có ý gì đâu, thật lòng chỉ vì sự an toàn của Shanan mà thôi.

Tôi luôn hoàn thành công việc xứng đáng với số tiền nhận được, ông tốt hơn hãy bảo thuộc hạ chăm lo cho Shanan cẩn thận. Và lần sau xin để dành từ ‘nàng’ cho mấy vị phu nhân của ông – Ira nói thêm trước khi bước ra cửa.

Hoa đẹp lắm gai – Kinbois thở dài tự nhủ - Nếu không phải tận mắt trông thấy nàng trong giây lát hạ liền năm cao thủ thì không thể nào tin con người đẹp đẽ nhường ấy cũng là một sát quỷ, không vì việc cấp bách đời nào ta dùng hạ sách này với nàng.

Rồi ông xoay người định nhấc bình rượu lên.

Chiếc bàn đổ xụp xuống, hai mảnh ngọt sớt!

Thánh Chiến Ngoại Truyện: Học Viện St Heim

Tam kiệt

Với mục đích đào tạo nhân tài cho Grandbell nói riêng và Jugdral nói chung, trong vòng trăm năm nay học viện thánh Heim luôn hoàn thành xuất sắc vai trò của mình. Có thể nói các gia đình vương gia quý tộc tại Grandbell luôn duy trì được sự thịnh vượng của mình chính là một phần nhờ vào học viện. Thay vì ngồi nhà giữa một đống kẻ hầu người hạ, ngay từ khi còn nhỏ các cậu ấm cô chiêu đã bị gửi đến và quản lý trong môi trường kỉ luật nghiêm ngặt của thánh Heim, rồi họ được các giáo sư tài giỏi nhất đại lục dạy dỗ về tất cả các mặt Chính trị kinh tế quân sự văn hóa nhằm phục vụ cho công việc cai trị của họ sau này. Sau đó tùy vào sở thích, khả năng riêng mỗi người mà họ tiếp tục phát triển chuyên sâu về một vài lĩnh vực nào đó. Không chỉ có vậy, việc tiếp xúc với các học viên từ nhiều gia tộc, nhiều quốc gia còn làm tăng tầm hiểu biết về xã hội. Sau này khi thừa kế tước hiệu của gia đình, họ lại có lợi thế về mặt ngoại giao, hiểu biết những người cùng lứa trong các gia tộc khác, thậm chí một thời đã từng là bạn của nhau, nên khi hợp tác trong công việc, giao tiếp họ dễ thông cảm và tìm được tiếng nói chung. Rất nhiều hiểu lầm, mâu thuẫn, xung đột nhỏ đã được giải quyết nhờ những mối quan hệ này. Nhờ vậy Grandbell ngày càng phát triển hùng mạnh trở thành cường quốc đứng đầu tại Jugdral.

Trong những khóa gần đây, những nhân vật được biết đến nhiều nhất của học viện là Tam kiệt. Ba người bọn họ: Công tử Sigurd từ Chalphy- Grandbell, vương tử Cuan từ Lenster- Manster, vương tử Eltshan từ Nodion-Augustry được coi như những viên ngọc quý của ba miền Trung, Đông, Tây Jugdral. Bọn họ không những hoàn thành xuất sắc các môn học tại trường mà còn thực hiện thành công nhiều nhiệm vụ khó khăn như đảm bảo an toàn cho hội nghị ba bên tại Evans, trấn áp cuộc nổi loạn tại Miletos, diệt tóan cướp sa mạc tại Đông Yied và sau này là ngăn chăn nguy cơ về một cuộc đại chiến toàn diện tại Jugdral. Dân chúng yêu mến mà tôn xưng họ là Tam Kiệt. Thế nhưng trong học viện họ được biết đến nhiều hơn với cái danh hiệu Tam… Quậy vì những trò chẳng giống ai. Và lần này cũng vậy sau một vụ đập phá ầm ỹ ở trường đấu cả ba đang bị cấm túc năm ngày. Cuan thở dài ngao ngán:

Chán thật, kể từ khi biết hai cậu tôi chẳng còn được một ngày bình yên!

Tay Alvis thật đáng ghét, lúc đó đâu phải chỉ có mỗi bọn mình nhảy vô đánh lộn, tại sao lại chỉ mỗi ba đứa bị cấm túc – Eltshan lầu bầu.

Đầu đuôi cũng tại cậu mà ra, tôi với cậu đấu với nhau thì cứ đấu, hơi đâu chọc mấy đứa dư hơi ngồi ngoài đấy làm gì!

Thì vậy mới tức, tôi với cậu chẳng qua chỉ muốn xác định rõ một điều là kiếm pháp của Nodion hay Chalphy hay hơn, vậy mà mấy đứa chẳng biết gì đó cứ ngồi bình luận lung tung, lúc khen người này, lúc chê người kia, bộ bọn nó nghĩ không có bọn nó ngồi ngoài kích thì tôi không chơi hết nước với cậu chắc.

Thôi thôi xin hai bố, ai chẳng biết kiếm pháp của hai nhà lừng lẫy thiên hạ rồi, mỗi lần cứ tranh luận đến vấn đề này là trước sau gì hai ông cũng gây chuyện ầm ĩ – Cuan vội vã nhảy vào can.

Mà đã hết đâu, tay Alvis còn ngồi giảng đạo đức một thôi một hồi nữa chứ, hắn không nói thì Eltshan này bảo hắn câm chắc. Mà cái mặt cứ lì lì vô cảm…

Người ta gọi đó là Cool – Sigurd cãi.

Cool cái con khỉ, chắc hắn không biết cười lẫn khóc thì đúng hơn.

Thôi thôi nói xấu giám thị để người khác biết được là sẽ phải ngồi đây thêm tuần nữa đấy. Thật lòng dù không ưa anh ta lắm tôi cũng phải công nhận anh ta đúng là một thiên tài hiếm có. Chỉ bằng tuổi chúng ta mà anh ta đã vượt tất cả các giáo sư tại học viện này và được đặc cách phong danh hiệu Sage! Cuan lại phải nhảy vào.

Hừm vậy mà lão lại nhầm ba thằng bọn mình với vi sinh vật rồi đấy. Nhốt trong phòng cấm túc này năm ngày mà ko cho ăn uống gì thì sớm muộn cũng thành Tam Quẹo thôi!

He he vậy mới là lúc chúng ta dùng cái độc quyền của những kẻ thường xuyên bị cấm túc – Sigurd cười gian trá.

Ha cha này định nói đến - đường dẫn đến thiên đường…

Thế nào chúng ta đi chứ?

Xin hai bố, có nhớ lần trước chỉ vì cãi nhau xem loại nho đấy được trồng ở vùng nào mà hai vị suýt nữa cho cái Thánh Heim này thành đống tro rồi không?

Được Sigurd chúng ta đi, để Cuan ngoan đạo ngồi đây hóa tổng hợp sống nốt năm ngày.

Ê chờ tý tôi nhớ đọc ở đâu đấy rượu cũng là để tu dưỡng tinh thần mà… cấm túc mà uống rượu thì mới hiệu quả.

Ha ha người phương Đông luôn có những câu nói rất hay!

Rồi Eltshan bước đến cạnh tường ấn vào một viên gạch để mở ra một hành lang bí mật, ba người nhanh chóng lẩn vào đườn hầm sau khi đã khoác ba cái áo choàng cho ba bộ chăn bông đang ngoan ngõan quay mặt vào tường.

Ê Cuan – Eltshan lên tiếng sau khi ba người đã làm hết một thùng trong hầm rượu của học viện, loại rượu hảo hạng vẫn dùng để tiếp đón khách quý – Nói về vụ tranh luận về kiếm pháp mới nhớ, cha tôi từng nói kiếm pháp lợi hại nhất thiên hạ không phải là ở Nodion cũng không phải là ở Chalphy mà là Thiên tinh tam tuyệt ở phương Đông, cậu cũng từ phương Đông vậy thử nói xem nó lợi hại đến mức nào?

Tôi cũng không biết chính xác, lúc tôi rời Lenster cũng còn trẻ mà. Thiên tinh tam tuyệt chỉ là nghe người già kể lại, nó giống truyền thuyết hơn.

Ờ thì biết gì kể đấy – Sigurd sốt ruột.

Thiên tinh tam tuyệt do Dạ thần Odo sáng tạo bao gồm Liên tinh, Nguyệt ảnh và Nhật quang. Chỉ biết Liên tinh kiếm như sao điểm trên trời, Nguyệt ảnh kiếm mỏng manh như ánh trăng, Nhật quang kiếm như ánh mặt trời vừa sưởi ấm vừa thiêu đốt. Mỗi loại kiếm pháp trong Tam tuyệt đòi hỏi người luyện phải có những tố chất và độ tập trung riêng vì vậy xưa nay trừ Dạ thần chưa ai luyện được cả Tam tuyệt. Chỉ kiếm được người có đủ tố chất luyện 1 loại kiếm là đã khó lắm rồi, vì vậy dần dần Tam tuyệt bị thất truyền, đừng nói là kẻ biết sử dụng chỉ tính số người biết đến nó là đã hiếm lắm rồi. Thế nhưng chỉ cần luyện được 1 là cũng đủ để người đấy trở thành kiếm sĩ vô dịch rồi.

Hay – Eltshan vỗ tay – sau này nhất định ba người chúng ta phải tìm học cho được, biến truyền thuyết thành hiện thực, cho dù Tam Tuyệt khó đến đâu ko nghĩ ba người chúng ta mỗi người một thứ không luyện nổi.

Không được - Cuan lắc đầu - đừng nói sở học của tôi là thương pháp, đến hai tay kiếm cự phách như bọn cậu cũng chịu không học nổi Tam tuyệt.

Sao vậy? – Sigurd trố mắt – Tam tuyệt khó đến thế ư?

Không phải vậy – Tam tuyệt là bậc cao nhất của Dạ thần kiếm pháp. Cũng như Thiên địa kiếm, Phá sơn kiếm.. trong kiếm pháp của Quang thần, Ảo ảnh kiếm, Nghịch quang kiếm… trong kiếm pháp của Ám thần hay Hỗn địa thương trong thương pháp nhà tôi thôi. Trước hết phải luyện thành mức cao thủ của môn kiếm pháp đó đã sau đó tùy vào tố chất mà luyện chuyên sâu. Ngay như Sigurd mới chỉ luyện nổi Thiên địa kiếm, Eltshan chỉ luyện thành Ảo ảnh kiếm. Nếu muốn học Tam tuyệt chúng ta phải học lại kiếm pháp của Dạ thần vài mươi năm nữa, chưa kể kiếm pháp của hai cậu chủ yếu để đánh trên mình ngựa, trong khi Dạ thần chuyên về đánh bộ kết hợp với thân pháp vậy là hai cậu còn phải quên hết sạch kiếm pháp cũ của mình mới được.

Cầu kì vậy à? – Eltshan nhún vai - vậy thì thôi!

Nhưng nói mới để ý - Sigurd như sực nhớ ra điều gì đó – Theo tôi biết thì vương gia ở Isaac là hậu duệ của Kiếm thần Odo, vậy chẳng lẽ họ cũng không biết Tam tuyệt nữa sao?

Ờ tôi cũng không rõ, cha có nói là họ có tuyệt kĩ Liên tinh thì phải nhưng không thấy nhắc đến nhị tuyệt còn lại!

Chà kiếm pháp tinh diệu vậy mà thất truyền uổng thật!

Chưa hẳn, không giống các Chiến thần còn lại, tư tưởng của Dạ thần rất thoáng, kiếm pháp này không chỉ truyền dạy cho con em trong họ mà cả các đệ tử ngoại tộc, biết đâu trong thiên hạ chẳng vẫn còn truyền nhân của Tam tuyệt lưu lạc. Sau này khi chúng ta tung hoành thiên hạ lo gì chẳng có ngày gặp gỡ người biết sử dụng Tam tuyệt.

Tam tuyệt lợi hại vậy hèn nào Dạ thần còn được gọi là Kiếm thần – Sigurd thở dài – Không biết Dạ thần là người thế nào mà ghê gớm thế.

Khác hẳn với các chiến thần còn lại Dạ thần tính khí khá kì quặc, thay vì phát triển kĩ thuật theo hướng đọ binh đấu tướng bình thiên hạ thì lại phát triển kiếm thuật của mình chú trọng vào cá nhân, ngoài Tam tuyệt còn có nhiều tuyệt kĩ khác như Liên hoàn kiếm, Lưu thủy kiếm… thân pháp thì có Dạ ảnh, Linh phong… vì vậy năm xưa Dạ thần có thể một mình tung hoành trong đám quân trăm vạn mà không ai đối địch nổi. Nói về kiếm pháp thì đúng là vô địch xưng Kiếm thần cũng không ngoa - Rồi Cuan nở nụ cười bí hiểm – Nhưng có một điểm ít người biết đó là Dạ thần là một cô gái. Kiếm pháp này linh hoạt, tinh tế nhưng hiểm ác là vì thế.

Sigurd, Eltshan nghe đến đây thì trố mắt ra, rồi thở dài ngao ngán:

Để một người con gái làm Thiên hạ đệ nhất kiếm, bọn mình cũng hổ thẹn thật.

Cũng chưa hẳn – Nghĩ một lát Sigurd lên tiếng – Ethlin nhà này về kiếm pháp so với tôi thì tinh tế hơn hẳn mà cũng không kém phần quyết liệt, chẳng qua nó là phận gái phải lo nhiều việc khác không thể toàn tâm, chứ không cũng chẳng kém gì. Xem ra việc phân biệt trai hay gái chẳng có ý nghĩa gì!

Đúng vậy – Lâu lâu tự nhiên Eltshan cũng đồng ý với Sigurd - từ lúc ra đời đến giờ Lachesis làm gì cũng ăn đứt tôi, mọc răng sớm hơn này, biết đi sớm hơn này, biết nói sớm hơn này đến lúc nó ba tuổi là tôi đã chẳng thể thắng nổi một ván cờ nữa rồi.

Bọn Sigurd, Kiyuwan nghe vậy thì cười ầm lên. Eltshan phát cáu:

Tôi không đùa đâu, làm anh trai nó mà nhiều lúc cũng ấm ức vì kém hơn nó, đã thế cái gì nó cũng hỏi anh Eltshan, cái gì cũng nhất anh Eltshan làm nhiều khi ngượng không chịu nổi. Lúc tôi đi nó còn bé xíu, mỗi lần về thăm nhà thấy nó một xinh ra một khôn ra nhưng vẫn cứ thấy mặt tôi là bám dính lấy… giá mà nó là đứa mang ấn thánh thì xứng đáng hơn tôi nhiều!

Vậy sao nhà cậu không cho nó qua đây học, để anh em được thấy mặt mà cũng đỡ lỡ mất một nhân tài.

Cha tôi không muốn vậy – Eltshan cúi mặt rầu rĩ – Ông muốn nó trở thành một vị công chúa chính hiệu nên hàng ngày chỉ cho nó học văn học đàn nhạc lễ nghi mà thôi. Nó cũng chẳng cự nự gì, môn nào cũng học rất chăm chỉ và hoàn thành rất tốt. Thi thoảng thương nó cũng khuyên nó một câu thì nó chỉ cười bảo chỉ cần một mình tôi là đủ cho Nodion rồi.

Chẳng bù với Ethlin, mẹ tôi mất sớm, cha tôi bận nhiều việc nên từ nhỏ nó đã phải lo lắng các công việc trong nhà rồi - Rồi Sigurd cười - cả việc tôi đi học cũng là do nó sắp đặt nốt, nó bảo đến đây học tốn thời gian nên chỉ cùng Edean qua Edda học bạch ma thuật một thời gian thôi.

Chà hai người sướng thật, khéo cũng phải về bảo cha tôi sinh thêm một cô em gái mất - Cuan hậm hực.

Ê hay cưới em gái tôi đi - Cả Sigurd và Eltshan cùng lên tiếng, đây là lần thứ hai trong có một ngày hai anh đồng ý với nhau.

Em gái Eltshan còn nhỏ lắm cậu không chờ nổi đâu, mà chắc cậu cũng chẳng khoái một cô ‘Công chúa chính hiệu’ đâu nhỉ?

Nó chỉ nhỏ hơn Ethlin hai tuổi thôi mà, hơn nữa chờ đợi bao giờ cũng lấy được thứ tốt hơn, cậu đâu cần một ‘Bà mẹ trẻ’ để trông nhà!

Thôi xin hai bố rồi con sẽ lấy cả hai cô cho các bố vừa lòng, uống nốt thùng này rồi về phòng không giám thị phát hiện ra là hai bố sẽ có thêm 1 tháng nữa ngồi tranh luận đấy!

Thằng cha Cuan này khôn gớm, cả nhà cả cửa bọn này có mỗi cô em gái mà đòi lấy cả hai. Sì mà sao cái thùng rượu này dở thế, cá hai ăn mười là do cái vụ mất mùa nho năm 694 tại Silbell.

Cậu điên à, rượu nho của Silbell phải lẫn tý vị đắng chứ.

Sao cha khoái cãi vậy, Eltshan gắt, ba tuổi thằng này đã cởi chuồng chạy rông ở Silbell rồi… thôi khỏi cãi nữa lấy bó đuốc ra đây soi cái thùng này là biết ngay.