Khi quân Verdane kéo đến vây thành Jungby, thực sự khi đó trong thành chỉ còn khoảng chưa đến một ngàn quân. Sau khi tầng phòng thủ phía ngoài bị phá Midayle không dám chia quân kháng cự nữa mà cho tập trung cả vào giữ thành. Jungby không phải là ngôi thành nhỏ, mấy trăm cung thủ để phòng thủ cả tòa thành là rất khó khăn. Tuy nhiên Midayle là danh tướng bậc nhất của Jungby, không chỉ là tay thiện xạ mà còn rất giỏi bày binh bố trận nên trong hai ngày đẩy lui được mấy đợt tấn công của đối phương. Tuy nhiên thành chủ khi đó là Edean thay vì khích lệ binh sĩ hăng hái chiến đấu lại thường xuyên nhắc nhở họ, không nên lạm sát, tha ai được thì tha. Vì vậy dù rất yêu quý và trung thành với Edean sau vài ngày vất vả chiến đấu tinh thần mọi nguời đều khá là sa sút. Edean rất giỏi Bạch ma thuật nên cứu chữa được nhiều thương binh, tuy nhiên vì vậy mà hàng ngày cô phải tiếp xúc với những thương tật nghe những tiếng rên la, những câu chuyện chém giết tàn khốc, trong lòng vô cùng sót xa đau đớn. Thế rồi cô quyết định thương thuyết với đối phương nhằm tìm cách chấm dứt cuộc chiến nhẹ nhàng nhất. Nào ngờ khi lên mặt thành đối phương thấy thành chủ xuất hiện liền nhất loạt nhằm vào tấn công, Edean thể chất yếu ớt may nhờ có Midayle liều mạng che đỡ mới không nguy đến tính mạng, tuy nhiên vì thế mà anh bị trúng một lưỡi búa của Gandolf và mấy mũi tên. Midayle lớn hơn Edean vài tuổi từ nhỏ đã hàng ngày bên cạnh hộ vệ cô tình cảm hai người không khác gì anh em, thấy anh bị thương Edean mất hết tinh thần liền bắt Gandolf hứa không được tàn sát quân dân trong thành rồi mở cổng thành hàng. Gandolf tuy hung bạo nhưng cũng là thái tử của Verdane là kẻ biết trọng danh dự vì vậy dân chúng trong thành Jungby có bị cướp phá ít nhiều nhưng không bị thảm sát. Rồi y thấy Edean xinh đẹp lại hiền lành thuần phác liền đem lòng yêu thích quyết định mang ngay nàng về nước xin phụ vương cho làm lễ thành thân. Edean dù không muốn nhưng vì sự an nguy của cả thành đành gạt nước mắt theo chân Gandolf. Vì vậy khi Sigurd đến nơi thì Gandolf không còn ở đó nữa, giả mà hai người đụng trận thì cuộc chiến ở Jungby hẳn đã tàn khốc và giai dẳng hơn nhiều. Gandolf lại để thành lại cho Demagio là kẻ dũng thì không đủ mà đúng là vô mưu vì thế mà chỉ một trận là Sigurd chiếm lại được ngôi thành, vì gái mà bỏ quên nghĩa vụ làm hỏng đại sự Gandolf thật đáng chê trách.

Khi đó Midayle vào gặp Sigurd lập tức sụp xuống cầu khẩn:

Công tử Sigurd, tội tướng đáng muôn chết, đã không giữ nổi thành trì lại khiến chủ nhân chịu nhục, nay còn cố sống là chỉ mong giải cứu được chủ nhân. Xin công tử nể tình thâm giao giữa hai vùng ra sức giúp đỡ cho, tội tướng dù phen này thịt nát xương tan cũng xin hết lòng theo sự sắp đặt của công tử.

Sigurd vội vàng đỡ anh dạy ôn tồn nói:

Tướng quân đừng quá lo lắng, việc này ai cũng biết tướng quân đã hết lòng. Còn Verdane vô lý tấn công, cướp thành bắt đi một vị công nương tuyệt đối không thể bỏ qua được. Tôi sẽ ngay lập tức chỉnh đốn binh mã truy kích đòi lại người. Hiện tại tướng quân đang bị thương cứ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đã. Jungby – Chalphy hai nhà trước nay như một, Edean như em gái tôi tự nhiên tôi phải hết lòng.

Midayle lắc đầu quầy quậy:

Thương thế tôi là chuyện nhỏ, cứu công nương Edean là việc lớn. Quân đội công tử tuy uy dũng nhưng thiếu những tay xạ tiễn. Nay quân Verdane cung thủ hùng hậu nếu không được bổ xung điểm này e công tử khó lòng chiến thắng mãi được. - Rồi anh cúi đầu ngẫm nghĩ - Chưa kể việc Verdane được lực lượng cung thủ hùng hậu như ngày nay e rằng một phần là lỗi tại tôi, dù phải chết mất xác dọc đường tôi cũng phải đi.

Sigurd thấy Midayle vừa cương quyết, lời nói lại hữu lý đành gật đầu chấp thuận. Anh cho triệu tập tất cả tướng lãnh có mặt bàn bước tiếp theo. Đang khi đó thì có tin báo Noish đã trở về, anh liền cho gọi vào luôn. Noish báo cáo tình hình:

Thuộc hạ trái lệnh công tử cho quân đi truy kích tàn quân địch. Sau khi trại lớn mất lũ còn lại không đáng ngại chút nào nên thuộc hạ dễ dàng quét sạch bọn chúng, khi ngang qua vùng biên giới có thấy một đoàn xe, thuộc hạ nghĩ hẳn là quân Verdane cướp bóc gì đem về định truy đuổi nào ngờ họ qua sông sang bên kia biên giới mất. Chưa được lệnh công tử thuộc hạ không dám manh động liền kéo quân về Jungby thì được tin công tử đã đại thắng, nay thuộc hạ xin chịu tội bất tuân.

Hai nước Verdane và Grandbell lấy nhánh trái của sông Jung làm biên giới, thành Evans của Verdane đông bắc giáp Grandbell, tây bắc giáp Liên hiệp Augustria là một vị trí chiến lược vô cùng quan trọng, lâu nay thành này do Gerard một danh tướng của Verdane trấn thủ. Thành Evans vô cùng kiên cố, lão tướng Gerard lại nổi tiếng dũng mãnh giảo quyệt. Lần này đúng là do quân Verdane tấn công trước nhưng nếu Sigurd đem quân đánh qua biên giới coi như chiến sự giữa hai nước thực sự bùng nổ. Với quân số hiện tại của anh đừng nói đến việc địch với quân cả nước Verdane mà muốn đánh chiếm được Evans đã là cực kì khó khăn. Trận vừa rồi tuy Sigurd đại thắng, nhưng sang đất người công phá thành khi mà họ nắm thế chủ động phòng thủ lại là một việc hoàn toàn khác. Nhưng Edean đã bị bắt đi, lại vừa được đưa vào Evans nếu anh nhanh chóng triển khai quân tấn công còn có hy vọng giải cứu được cô mà không phải xâm nhập quá sâu vào lãnh thổ địch, nghĩ đi nghĩ lại trước sau cũng phải đánh một trận chi bằng tranh thủ lúc quân vừa thắng trận nhuệ khí đang hăng thừa thế xông lên, mặt khác để viện quân Verdane kịp phát động thì coi như không có hy vọng gì nữa. Tính thế Sigurd liền hạ lệnh toàn quân nghỉ một ngày rồi nhất loạt nhắm hướng biên giới phía Tây mà tiến.

Hiện quân đội của anh nhập cả hai cánh được bốn ngàn người, Midayle lại thu thập binh lính, vận động thanh niên được thêm năm sáu trăm tay cung thủ cộng với Lex và lũ thủ hạ vẫn tiếp tục theo giúp Azel gộp cả lại được hơn năm ngàn, không nhiều cũng không ít.

Sigurd kéo quân đến cách biên giới chừng một ngày đường thì được tin báo quân Verdane đã vượt qua sông hiện cũng đang rầm rộ tiến đến. Sigurd cực kì ngạc nhiên nhủ thầm: “Lạ, mình tính họ đem một vạn năm ngàn quân sang tấn công, quân để lại phòng thủ Evans chắc còn khoảng chục nghìn là cùng, nay họ lại chủ động tấn công, xem chừng ý muốn tái chiếm Jungby. Không lẽ quân đội ở Evans nhiều thế? Hay viện binh của họ đã kịp đến rồi?” Nghĩ mãi thấy rằng đàng nào cũng phải đánh trận này đã mọi việc tính tóan sau vậy. Anh liền chọn chỗ địa thế hiểm trở dựng trại, dàn trận chuẩn bị tiếp chiến.

Có đúng là quân đội Evans thực sự dồi dào? Hay viện binh của họ đã đến thật? Chắc chắn là không, vừa rồi Sigurd dùng quân thần tốc trong mấy ngày tiêu diệt hết một vạn năm ngàn địch quân, bên Verdane nhiều người còn chưa tin là thật huống chi là việc kịp điều động viện binh. Evans đúng là chỉ còn khoảng một vạn quân, vậy mà lần này Gerard đích thân dẫn tám ngàn quân chủ động phản kích luôn là ý làm sao? Vốn là lão nghe tin một vạn năm ngàn quân bị tiêu diệt, cháu trai là Demagio bị giết thì căm giận vô cùng, lão nghĩ Sigurd có đâu vài ngàn quân chắc do Demagio tuổi trẻ kém cỏi nên để hỏng đại sự. Lão lại cậy mình tài giỏi liền đích thân dẫn đại quân tranh thủ khi Sigurd chưa kịp nghỉ ngơi tấn công luôn. Bản thân lão cũng không nghĩ là Sigurd dám đem quân đánh Evans nên khi nghe tin báo quân Granbell ở trước mặt cũng ngạc nhiên không kém.

Gerard

Lúc đó hai bên bày thành trận thế, Gerard ra trước quân khiêu chiến. Sigurd liền đích thân ra đấu với lão. Gerard tuổi cũng cao, nhưng sức còn rất mạnh hai bên giao đấu một buổi mà không ai hơn được một đòn, Gerard liền hiệu lệnh cho quân tràn lên giáp chiến, hai bên đánh đấm một hồi thì trời cũng tối liền cho thu quân về.

Thực ra mà nói hai bên xét về mức độ thiện chiến và tinh thần cũng ngang ngang nhau, Gerard quân số đông hơn thật nhưng lão biết đối phương rất lợi hại nên không dám mạo hiểm dốc ngay toàn lực, còn bên Sigurd giá mà đánh chết thôi một trận thì tuy ít quân hơn nhưng mấy tướng lĩnh đều tinh thông binh thuật, sức mạnh hơn người chắc cũng chiến thắng, nhưng Sigurd chưa dò la được thực hư đối phương nên không dám liều lĩnh khiến quân bị tổn thương vì thế coi như trận đầu chỉ để thăm dò.

Tối hôm đó hai bên đều phòng bị rất cẩn thận nên không có điều bất ngờ gì xảy ra. Sigurd ý muốn đánh thật nhanh nhưng lại ngại chưa biết hư thực đối phương nên cho hội các tướng lại bàn kế sách.

Oifey là kẻ có tầm nhìn chiến lược rộng, lại khá hiểu tâm tính Sigurd nên vào ngay vấn đề anh lo lắng nhất:

Nay ta tuy không biết thực hư lực lượng đối phương ra sao, nhưng có một chỗ có thể suy đóan được. Gerard là cột trụ của Evans, là bức tường đồng phía Bắc của Verdane, nếu thực sự bên Verdane đã cử viện binh đến chắc tiên phong phải do một đại tướng khác, hơn nữa thời gian ngắn vậy bảo họ kịp phản ứng cũng khó tin. Mặt khác nếu nói binh lực Evans còn hùng hậu, Gerard muốn tranh thủ lúc ta chưa nghỉ ngơi phản kích thì chìa khóa vẫn ở điểm này, không cần biết Evans còn nhiều hay ít quân nếu phá được đạo quân này, giết được Gerard sức phòng thủ chính của Evans sẽ suy giảm đi rất nhiều. Chúng ta bây giờ đằng nào cũng phải tiến đánh, vấn đề là làm thế nào bảo toàn tối đa lực lượng để còn công phá thành Evans.

Nghĩ một hồi Sigurd quay ra hỏi Midayle:

Lúc hành quân tôi có thấy cách đây mấy chục dặm có vùng đồi rừng hiểm trở tướng quân có thể cho biết rõ hơn được không?

Midayle rút ra một tấm bản đồ chi tiết vùng Jungby mọi người xúm cả lại xem xét:

Đây là đồi Pheng, địa thế hiểm trở cây cỏ um tùm, nếu công tử có ý định dùng làm chỗ phục binh thì thật hợp lý.

Ta quả là có ý như vậy – Sigurd lên tiếng – Gerard nham hiểm lắm nếu chỉ dùng kế phục binh bình thường khó lòng lừa lão được. Sáng mai chúng ta ngay lập tức cho rút trại lui về Jungby, lão hẳn cho là ta lực lượng kém cỏi định về thành cố thủ chắc sẽ cố ý đuổi gấp, ta cứ để tiền quân làm hậu quân rút qua khu đồi Pheng. Tại đây không cần phục binh gì vì Gerard chinh chiến đã lâu có phục binh trong rừng là lão biết ngay, chỉ cần Azel và Lex cùng vài người thân tín ở đó đợi khi quân địch qua sẽ phóng hỏa đốt, khi đó ta thấy hiệu lửa sẽ quay lại đánh, trong thế giặc hỗn loạn chỉ cần mọi người gắng sức tất diệt được Gerard.

Mọi người đều đồng loạt gật gù, rồi ai về trại nấy chuẩn bị cho kế sách hôm sau.

Theo đúng kế hoạch của Sigurd, quân Grandbell hôm sau xếp thiết kị làm hậu quân, giữ nguyên hàng lối kéo về Jungby. Quả nhiên Gerard sợ Sigurd kịp quay về phòng thủ liền tức tốc dẫn quân đuổi theo.

Khi Sigurd đã vượt qua đồi Pheng anh cũng không dám chần chừ tiếp tục giục quân tiến lên như không có việc gì xẩy ra. Khi đi được hơn ba, bốn dặm nữa anh mới cho quân dừng bước chuẩn bị chờ lửa hiệu từ phía bọn Azel. Quả nhiên chỉ một lát sau từ hướng Tây một cột lửa khổng lồ xuất hiện, quân sĩ reo ầm cả lên, mọi người đều hướng cả về phía Sigurd chờ lệnh. Nào ngờ chỉ thấy anh đứng ngây người ra, ai đấy chưa hiểu ý làm sao thì bật chợt mặt đất rung chuyển, tựa như có hàng vạn tuấn mã đang đua nhau chạy, lúc này cả Cuan mặt cũng biến sắc, anh thúc ngựa đến bên cạnh Sigurd, trong tiếng động ầm ầm không rõ hai người trao đổi gì rồi Sigurd vung tay làm hiệu, toàn quân nhằm thẳng hướng đồi Pheng rầm rập lao tới.

Ai đấy không khỏi kinh hãi khi nhìn thấy khung cảnh trước mặt, cả một vùng đồi rộng lớn bị san phẳng ngập chìm trong biển lửa, trong phạm vi đó không còn dấu vết của bất kì sự sống nào. Sigurd quay sang phía Cuan đưa mắt ra hiệu, anh này liền dẫn một tóan thiết kị lao qua biển lửa truy kích tàn quân địch…

Sau khi lệnh cho toàn quân giữ vững đội hình, Sigurd quay ngựa nhìn quanh rồi nhằm hướng một ngọn đồi đi tới.

Giữa hai lá cờ, một mang quốc huy Grandbell, một thêu ba ngọn lửa đỏ, là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi ăn mặc triều phục vô cùng sang trọng, nét mặt uy nghi lạnh lùng. Sau lưng ông là ba người mặc áo choàng đỏ, xa hơn chút nữa bọn Azel, Lex mấy người đang im lặng đứng yên. Sigurd vội vàng xuống ngựa đến trước mặt người kia cung kính lên tiếng:

Sigurd xứ Chalphy, xin kính chào công tước Alvis xứ Vethome, xin thứ lỗi vì đã nghênh tiếp chậm trễ.

Alvis nở một nụ cười sắc lạnh đáp:

Công tử không nên quá đa lễ, lần này ta vâng khẩu dụ của Đại vương đến khảo sát tình hình và có gì thì giúp đỡ công tử một tay – Alvis lại nhẹ nhàng điểm một nụ cười ý nhị - Đại vương rất vừa lòng với công tử, người ban cho công tử thanh Ngân Long bảo kiếm, với thanh kiếm này công tử có thể hiệu lệnh cho toàn bộ binh tuớng Grandbell được cử đến mặt trận phía Nam bất kể họ từ lãnh địa nào. Công tử cũng có toàn quyền quyết định chiến sự tại đây không phải chờ lệnh từ Barhara nữa. Trong vài ngày nữa sẽ có sắc lệnh chính thức phong tước cho công tử. Ta, Alvis xin được chúc mừng công tử trước.

Đa tạ đại ân của đại vương, Sigurd nhậnh lấy thanh bảo kiếm, nhờ công tước thưa lại với đại vương Sigurd này dù có máu chảy đầu rơi cũng xin hết lòng trung quân báo quốc, quyết ko để thêm một tên Verdane nào đặt chân vào biên giới Grandbell.

Được ta sẽ thưa lại với đại vương về sự tận tụy của công tử. Bây giờ có lẽ ta phải quay lại Barhara ngay, còn có nhiều công việc đang chờ ta giải quyết, xin cáo từ công tử.

Vâng, không dám làm phiền công tước thêm. - Ngần ngừ một lát Sigurd lên tiếng – Nhưng nếu có thể xin ngài thưa lại với công tước Ling một câu rằng Sigurd này rất đỗi hổ thẹn vì việc công nương Edin, bằng mọi giá tôi xin đưa được công nương quay trở về Jungby an toàn.

Được – Alvis cười bí hiểm – Ta nghĩ như vậy công tước Ling sẽ yên tâm hơn trước khi lên đường.

Sigurd thóang giật mình. Alvis tiếp lời:

Việc này cũng không giấu công tử. Chiến cuộc phía đông đang hết sức quyết liệt, đại vương rất nóng lòng, ngài đã chỉ định công tước Ling và công tước Langobalt đi cứu viện cho thái tử, chỉ nay mai là họ sẽ lên đường - Ngừng một lát Alvis nhìn xóay vào Sigurd chậm rãi nói - Hẳn công tử trong lòng đang rất bất mãn về việc ta vừa sử dụng Thánh Hỏa có phải không.

Sigurd trả lời:

Tôi không dám, tôi nghĩ hẳn công tước có lý do chính đáng để phải sử dụng đến Thánh hỏa.

Alvis thở dài:

Công tử có biết Thần kiếm Balmoonk đã xuất hiện rồi không, e rằng giờ này công tước Byron cũng đã phải dùng đến Thánh kiếm Tirfing rồi. Ta biết công tử rất nóng ruột cứu công nương Edean vì vậy vừa rồi ta phát động Thánh hỏa là có ý muốn giúp công tử. Đang là lúc quốc gia nguy nan, bị kẹt giữa hai cuộc chiến lớn không phải lúc câu nệ những quy định cũ kĩ đó, đại vương cũng đã chuẩn y việc này rồi.

Sigurd chỉ im lặng.

Từ giờ trở đi mọi việc ở đây đều trông cả vào công tử - Alvis nhấn giọng nhắc lại. Rồi như sực nhớ điều gì ông trỏ vào Azel, nãy giờ vẫn đứng yên một góc – Còn đứa bé này mong công tử chiếu cố cho nó một chút. Thường ngày ta chiều nó quá nên mãi không khá lên được. Ta hy vọng đi cùng với công tử nó sẽ cứng rắn hơn.

Công tử Azel đã giúp tôi rất nhiều, xin công tước yên tâm.

Alvis mỉm cười khóat tay ra hiệu, lập tức ba thuộc hạ của ông phát động phép dịch chuyển, trong khoảng khắc cả bốn người như tan biến vào không gian.

Ngay sau khi Cuan quay chở về với tin báo Gerard và tàn quân đã vượt sông quay chở về Evans, Sigurd thuật lại cho anh cuộc gặp gỡ với công tước. Hai người đều tỏ ra rất lo lắng.

Thánh Hỏa là gì? Tại sao sự xuất hiện của Arvis khiến Sigurd lo lắng như vậy?

Hẵng nhắc lại cuộc chiến hơn một trăm năm trước giữa Hắc ma thần Ropto và mười hai chiến thần. Đó là một trận chiến vô cùng khốc liệt, vượt qua sự tưởng tượng của con người. Cuối cùng Hắc ma thần cũng bị tiêu diệt nhưng đại lục Jugdral cũng bị tàn phá nghiêm trọng. Khi đó các chiến thần mới tụ tập dân chúng lại, thành lập các quốc gia từng bước xây dựng lại đại lục. Để bảo vệ quốc gia, cũng như phòng ngừa sự tái sinh của Ropto họ truyền lại cho con cháu Thánh khí, những vũ khí mang sức mạnh thần thánh của họ. Tuy nhiên trong quá khứ một vài cuộc chiến giữa các quốc gia đã xảy ra và Thánh khí bị đem ra sử dụng. Với sức mạnh khủng khiếp của các Thánh khí những cuộc chiến này trở nên quá khốc liệt, tổn hại bao nhiêu sinh linh. Vì vậy cuối cùng các gia tộc Thánh chiến sĩ họp nhau lại, đưa ra một quyết định phong ấn toàn bộ Thánh khí, truyền cho con cháu đời sau tuyệt đối không được lấy ra sử dụng trừ trường hợp để chống lại sự tái sinh của Ropto. Trong trăm năm nay quy định đó vẫn được tuân thủ, thậm chí với nhiều người câu truyện Thánh chiến sĩ và Thánh khí đã trở thành truyền thuyết. Sigurd là hậu duệ của Quang thần Baldo nên biết rất rõ điểm này. Thế mà bây giờ anh hay tin phụ thân anh đã phải dùng đến Thánh kiếm Tirfing giao đấu với Thần kiếm Balmoonk, rồi chính mắt anh trông thấy sự công phá khủng khiếp của Thánh hỏa, do Arvis hậu nhân của Hỏa thần Fala phát động thì làm gì chẳng lo lắng. Nên biết sức người thường dù mạnh đến đâu không tài nào sánh nổi với Thánh khí, cách duy nhất là dùng Thánh khí đọ thánh khí. Như vậy cùng với sự xuất hiện của một vài Thánh khí, giao ước đã bị phá bỏ, chắc chắn chỉ trong thời gian ngắn các Thánh khí khác cũng sẽ lần lượt xuất hiện. Viễn cảnh một cuộc đại chiến khốc liệt đang mở ra.

Tuy nhiên sau khi bàn bạc một hồi với Cuan, hai người cũng chẳng biết tính thế nào. Thế là họ đành gạt việc này sang một bên tập trung vào việc tiến đánh Evans.

Tháng 12 năm 757 theo lịch Grand, được sự ủy thác của vua Azmure, Sigurd đem hơn năm ngàn quân vượt sông Jung vào địa phận Verdane.

Nhắc lại việc Gerard dẫn tám ngàn quân truy đuổi Sigurd đến địa phận đồi Feng thì bị Alvis dùng Thánh Hỏa chặn đánh, mười phần chết đến bảy, tám. Gerard may mắn thóat chết nhưng cũng bị thương nặng. Trên đường lão rút chạy về Evans lại bị Cuan đuổi đánh một trận nữa, về đến nhà còn chưa tới trăm mạng, tình thế vô cùng bi thảm. Lão vừa hoảng sợ vừa lo lắng lại cộng với vết thương khá nặng nên khi nghe tin Sigurd đánh đến chân thành thì kinh hoàng mà chết. Vì vậy dù thành Evans hết sức kiên cố bọn Sigurd, Cuan cũng chỉ mất hơn nửa ngày là hạ xong. Nhưng Sigurd chẳng vui vẻ gì vì điều đó chứng tỏ Gandolf không có ở Evans và hành trình của anh xem ra còn dài .

Quả đúng như thế, sau khi lục kiếm khắp hang cùng ngõ hẻm, bọn Sigurd vẫn ko tìm được tí manh mối gì về Edean hay Gandolf, xem ra thậm chí Gandolf cũng không ghé qua Evans. Sigurd buồn bã vô cùng, không phải anh sợ quân lực mỏng không tiến xa được mà thật lòng anh không hề muốn tiếp tục cuộc chiến này nhất là khi cả Jugdral đang đứng trước nguy cơ một cuộc phong ba. Anh vừa muốn đưa thư yêu cầu Verdane dùng Edean đánh đổi lấy Evans nhưng lại sợ ngày tháng lâu la, nhỡ bên Verdane ko đồng ý thì khả năng Edean bị hại càng cao, trong khi nếu tiến quân thần tốc anh vẫn có cơ hội giải cứu cô mà không phải gây ra cuộc đại chiến. Tính đi tính lại thế nào cũng không xong …

Thế rồi ngay hôm sau, Sigurd nhận được sắc phong từ Barhara. Tước hiệu ‘Thánh kị sĩ’, tước hiệu vinh quang nhất được trao cho một người ngoại vương tộc. Tuy nó không có thực quyền như các công tước nhưng lại là một vinh dự cực kì to lớn, thế nhưng mỗi lần tước hiệu này được phong tặng có nghĩa là… một cuộc Thánh chiến bắt đầu! Và lần này cũng không ngoại lệ, kèm với tước ‘Thánh kị sĩ’ là ấn Chinh Tây đại tướng quân, Barhara lệnh cho Sigurd chinh phạt Verdane. Tên đã rời khỏi cung.