Rừng Lans được biết đến như một thắng cảnh nổi tiếng của Nam Grandbell, cho dù đang là mùa đông vẻ quyến rũ của nó cũng không suy giảm. Alec thầm mong giá như thay vì phải hành quân cấp tập thế này là hộ tống một vị tiểu thư xinh đẹp nào đó trong một chuyến dã ngoại.

Đã hai ngày liền anh và Noish gần như người ngựa không nghỉ đi khắp các thôn thị ở khu vực này cảnh báo và thu xếp việc phòng thủ cho dân chúng. Là vùng đất biên giới phía Tây dân Chalphy cũng đã không lạ gì lắm với các cuộc tập kích bất ngờ. Các thị trấn và làng mạc đều có tường lũy vây quanh, lực lượng dân quân cũng phong phú nên công việc của họ không quá khó khăn. Tại một vài nơi giao chiến với quân của Verdane cũng đã xảy ra, nhưng đấy chỉ là các toán quân nhỏ tỏa đi cướp phá nên với tả hữu hai cánh khinh kị hai anh dễ dàng dành chiến thắng mà không thiệt hại gì. Tuy nhiên với chỉ những cuộc va chạm nhỏ đó Alec cũng đủ hiểu về sự tàn bạo và nguy hiểm của quân đội Verdane. Là vùng đất mà sức mạnh là tất cả, sức mạnh để tồn tại, sức mạnh để chiếm đoạt. Cách đây không lâu các thủ lĩnh địa phương tại Verdane vẫn còn tàn sát cướp đoạt lẫn nhau, vì vậy việc cướp bóc giết chóc đốt phá được coi như là tự nhiên. Anh cũng thông cảm hơn với sự lo lắng và nôn nóng của công tử Sigurd, nhất là khi công nương Edean với bản tính hiền lành lương thiện đến phát sợ luôn được công tử nhà anh dành sự yêu thương và quan tâm đặc biệt.

Theo thông tin thu được từ tù binh Verdane, thì phân nửa quân đội của Verdane được chia ra tấn công cướp bóc các làng thị. Họ đã lập trại trong rừng Lans tại vùng ráp ranh Jungby và Chalphy làm điểm xuất phát và tập kết cho quân đội. Có khoảng ba đến bốn ngàn quân thường trực. Sau khi bàn bạc, anh và Noish đều cùng đồng tình rằng tấn công trực tiếp vào khu trại này là cách nhanh nhất vô hiệu sự cướp phá của quân Verdane, cho dù đấy cũng là cách mạo hiểm nhất.

Với gần như cả đời gắn bó với rừng núi, đặt người Verdane vào rừng khác gì cá xuống nước, đấy chính là lý do mà họ lập trại dựa vào trong rừng. Tấn công vào căn cứ của đối phương khi mà đối phương dành cả ưu thế về quân số cũng như địa thế là một quyết định can đảm và điên rồ. Lợi thế duy nhất của quân Chalphy là dù gì đây cũng là sân nhà của họ.

Quân đội của họ được chia làm hai cánh, Tả lục khinh kị do Alec chỉ huy sẽ nhân chiều tối luồn rừng bất ngờ tấn công vào trại Verdane, hữu xích khinh kị của Noish sẽ đi sau tiếp ứng.

Thông thường Alec không bao giờ lựa chọn công việc vất vả và nguy hiểm nếu không cần thiết. Nhưng Noish với bản tính quá quyết liệt là kẻ biết tiến mà khó biết lùi, sẽ thật nguy hiểm khi cho anh đi tiền quân… vì vậy Alec đành nhận nhiệm vụ khó khăn này. Khi còn cách trại địch khoảng mươi dặm, anh cho lính dừng ngựa nghỉ ngơi, lấy lá khô bọc vó ngựa, bỏ hết trang thiết bị lỉnh kỉnh, mỗi người chỉ một khiên một kiếm. Chiến đấu trong rừng, với đối thủ sử dụng vũ khí hạng nặng như người Verdane, bất ngờ, linh hoạt là chìa khóa của chiến thắng. Vào đúng lúc mặt trời khuất sau ngọn cây, Alec ra lệnh tiến quân.

Sự thận trọng của Alec là không thừa nhưng cũng không đủ. Với kinh nghiệm lâu năm chiến đấu trong rừng, phục kích và đột kích, người Verdane luôn bố trí các trạm gác trên ngọn cây trong bán kính năm dặm quanh trại. Vì vậy họ nhanh chóng phát hiện sự di chuyển quân của Alec. Yếu tố bất ngờ đã mất nếu không muốn nói là đảo ngược. May mắn sao sự yên ắng kì lạ của khu rừng cũng như sự thuận lợi bất ngờ của khoảng rừng trống anh đi qua làm Alec đổi ý. Anh cho tập trung quân tại khoảng trống nơi mà kị binh ít nhiều có lợi thế hơn bộ binh, rồi cử người đi do thám tình hình, hạn chế tối đa sự mạo hiểm.

Và đúng lúc đấy hai ngàn quân Verdane ập đến.

Tất nhiên Noish chẳng vui vẻ gì khi phải nhận nhiệm vụ tiếp ứng này, nhưng bản tâm anh cũng công nhận trong những việc đòi hỏi sự cẩn thận khôn khéo và mềm dẻo Alec hơn hẳn anh. Hai người chơi thân với nhau từ bé, anh hiểu Alec rất rõ. Tuy luôn tỏ ra không có ý trí phấn đấu và lười nhác nhưng thực sự Alec là kẻ cực kì linh hoạt và đầy tài năng, có thể nói là hiệp sĩ đầu bảng của Chalphy, tội của y là quá ham vui. Với triết lý “Việc không tối cần thiết, không làm” thay vì chịu khó lập công danh y lại chỉ được biết đến nhiều nhất bởi các vị tiểu thư và phu nhân (Về vụ này Noish cũng chẳng phải tay vừa nhưng so với Alec thì…). Ngay cả việc luyện tập hay thi đấu cũng vậy, tuy anh thường xuyên thắng Alec nhưng là vì y chẳng bao giờ để tâm đến việc đó, với Alec chỉ một nụ cười của người đẹp quý hơn nhiều được một chiến thắng trên sân đấu. Nhưng khi y đã quyết ý làm việc gì thì… biết vậy nhưng khi nghe tiếng binh khí ở phía trước Noish không khỏi lo lắng,

”Không biết tên điên này làm gì mà giờ này đã ầm ĩ vậy” Noish thúc toàn quân tăng tốc.

Anh cảm thấy hơi tiếc công mình vội vã đến cứu viện, rõ ràng kế hoạch tập kích đã thất bại nhưng xem chừng Alec không gặp khó khăn gì, thậm chí y còn tỏ ra khá cao hứng vì những diễn biến bất ngờ. Tuy khoảng không khá chật hẹp và quân số ít hơn nhưng tình thế không hề có vẻ nguy ngập. Nếu trận chiến này mà xảy ra tại nơi địa thế rộng rãi hơn thì không cần tới Noish, Alec sớm muộn cũng sẽ dành thắng lợi. Nhưng đằng nào thì Noish cũng đến rồi và anh thì luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.

Với sự giáp công của cánh quân tiếp ứng tình thế nhanh chóng thay đổi, trước khi trời tối hẳn quân Chalphy đã hoàn toàn làm chủ trận địa. Quân Verdane tan tác tháo lui, hai người cũng chưa dám vội truy kích.

Cảm ơn cậu đến tiếp ứng đúng lúc, tôi tưởng nguy to rồi chứ - Alec tươi cười nói với Noish.

Hứ cậu mà còn cười thì chưa nguy được đâu.

Sao không nguy, ở đây cách trại chính của địch chưa tới ba dặm, nếu viện binh của địch mà đến trước cậu thì… mà cũng lạ chúng ta giao chiến cũng khá lâu mà quân địch chỉ thấy mỗi cánh quân này, không lẽ chúng nghĩ có thể nuốt ngọn hai cách khinh kị của Chalphy với chỉ hai ngàn quân.

Chưa chắc là vậy, Noish đưa tay chỉ về phía trại Verdane, nơi mà lúc này cả một vùng trời đang đỏ rực.

Chúng ta tốt hơn nên nhanh chân một tý – Alec quay ngựa – không sẽ bỏ mất đoạn hay nhất.

Khi hai người dẫn quân đến nơi thì cả khu trại đã chìm trong biển lửa, quân Verdane hoàn toàn hỗn loạn, trong ảnh lửa chập chờn một chiến tướng với cây đại đao kì dị đang dẫn đầu một tóan kị binh ra sức chém giết. Tuy không thấy có cờ hiệu nhưng đoan chắc chắn là bên mình, hai người lập tức thúc quân trợ chiến.

Đến tang tảng sáng, khu trại đã chỉ còn là đống tro tàn, đám bại binh cũng bị truy sát gần hết, hơn bốn ngàn quân đồn trú tại đây hoàn toàn bị tiêu diệt. Nhìn cả một khoảng rừng lớn bị cháy xơ xác Alec thở dài:

Thôi thôi phen này về là mệt với mấy vị tiểu thư bên Hiệp hội bảo vệ rừng Lans đây!!!

Chúng ta có việc cần quan tâm hơn bây giờ - Noish thúc ngưa đến bên vị tướng kia lên tiếng – Alec và Noish chỉ huy tả hữu khinh kị của Chalphy. Xin cho hỏi danh tính và tước vị của tướng quân!!!

Lex

Azel

Lex vùng Dozet - vị tướng bỏ mũ giáp để lộ khuôn mặt cực kì tuấn tú, trả lời gãy gọn – Chân trắng!

Vậy mà tôi lại tưởng quân của công tước Alvis – Alec suýt xoa.

Tuớng quân thật tinh ý – Lex nhếch mép cười – Azel lại chào hỏi 2 vị nào!

Nguyên là Alec và Noish cũng tính toán rằng quân trại của đối phương tựa vào rừng, lại đang mùa đông cây cỏ khô héo hết dùng hỏa công là hay nhất nhưng cũng khó thực hiện, một là quân cung thủ của họ không nhiều muốn đốt trại phải bất ngờ tập kích. Vậy mà Alec chưa đến nơi đã bị phát hiện rồi, vấn đề nữa là rừng khô thế lửa lớn trong lúc loạn chiến sẽ có hại cho cả hai bên rồi việc dập lửa sau đó cũng không phải dễ. Thế mà vừa rồi Alec nhận thấy cánh quân vừa đến tuy có yếu tố bất ngờ nhưng họ đốt trại nhanh chóng, thế lửa lại hoàn toàn có lợi cho họ, lửa lên nhanh và tắt cũng nhanh nên anh cho rằng nhất định bên họ có Hỏa Ma Thuật Sĩ rồi mới phỏng đoán là quân của công tước Alvis.

Và rồi Lex xác nhận điều đó bằng cách gọi tên Azel khiến Alec và Noish không khỏi giật mình!

Có phải ngài là công tử Azel, em trai công tước Arvis – Noish cung kính hỏi người mới bước đến.

Dạ, đúng vậy - thiếu niên ấp úng đỏ mặt trả lời – Xin chào hai vị tướng quân - Ngược hẳn vẻ vẻ khôi ngô hùng vĩ của Lex, Azel là một thiếu niên với vóc dáng trung bình nét mặt măng sữa dễ thương, hành động lúng túng thẹn thùng, giọng nói nhỏ nhẹ, lại quấn mình trong bộ áo choàng màu đỏ của Hỏa ma thuật sĩ nếu không được giới thiệu trước chắc dám Noish đã tưởng lầm là một thiếu nữ.

Công tước Alvis cử công tử đến tiếp viện phải không ạ? - Alec dò hỏi, anh thực sự hơi hoang mang. Alvis tuy rất nghiêm khắc với thuộc hạ cũng như thân quyến nhưng riêng đối với Azel người em trai cùng cha khác mẹ này lại vô cùng yêu quý và bảo bọc. Trước nay chưa bao giờ để cậu phải động đến công việc nặng nhọc nào, điều này cả Grandbell ít người không biết. Lần này dù là cho quân đến tiếp viện cũng khong dám nghĩ là ông sẽ cử cậu đi tiền quân vì vậy anh không khỏi nghĩ ngợi.

Không đây… đây là… anh trai tôi còn đang họp bàn với các đại thần… Azel ấp úng đáp.

Xin lỗi tôi quá tò mò – Alec mỉm cười quay đi không dám hỏi nữa.

Azel là công tử một vùng, tước ngang với Sigurd, lại nhắc đến việc đại sự, Alec và Noish dù gì cũng là phận thuộc hạ nên phải giữ lễ. Lex tuy nói là chân trắng nhưng vừa rồi gọi Azel cộc lốc có một câu hai người đoán anh cũng không phải loại tầm thường. Chưa kể hai người đó kẻ kiệm lời người ấp úng cũng không tiện hỏi thêm.

Bốn người chỉnh đốn binh mã, thu thập chiến lợi phẩm rồi cho quân rút về ngôi làng gần đấy nghỉ ngơi.

Trưa hôm đó, Noish vừa tỉnh giấc thì có người ngựa đem thư của Sigurd đến, anh mở ra xem thì giật mình kinh hãi.

Jungby đã mất, Sigurd có lệnh triệu tập gấp!

Lại nói chuyện cánh quân chính của Sigurd theo đường lớn tiến thẳng đến Jungby. Chưa vào địa phận Jungby họ đã va chạm với đại quân của Verdane.

Trong hai ngày họ liên tiếp đụng trận bảy tám lần. Vừa đánh vừa tiến, so với dự tính có bị chậm đi khá nhiều, đó là vì một bất ngờ khá lớn từ phía Verdane – ‘Cung thủ’.

Người Verdane giỏi săn bắn, nghề cung tiễn cũng thành thạo nhưng xưa nay chiến đấu đa phần dùng số đông và cận chiến bằng rìu, cung thủ ít được đưa vào chiến trận và cực kì không chính quy. Vậy mà lần này lâm chiến Sigurd vấp phải lực lượng cung thủ hùng hậu và nhất là tiến thóai phối hợp rất quy củ của đối phương, như thể họ được đào tạo huấn luyện cho kiểu chiến đấu này từ lâu. Thậm chí so với lực lượng cung thủ lừng danh của Jungby không kém hơn là mấy.

Tuy nhiên với một ngàn thiết kị dưới sự chỉ huy của hai nhân vật bậc nhất của đại lục: Sigurd và Cuan cộng với sự giúp sức từ Bạch Ma thuật của Ethrin trong việc chữa trị thương binh, quân đội của họ vẫn liên tiếp dành thắng lợi mà không mấy thiệt hại. Nhưng với chỉ một ngày chậm, tình thế đã thay đổi hoàn toàn.

Khi còn cách thành Jungby hơn sáu mươi dặm, Sigurd nhận được tin Jungby đã thất thủ, thay vì nội công ngoại kích như kế hoạch anh sẽ phải đương đầu với hơn sáu ngàn quân Verdane cố thủ trong một ngôi thành kiên cố.

Không còn cách nào khác Sigurd lệnh cho tiếp tục tiến quân đồng thời cử sứ giả đi triệu tập Noish và Alec. Anh quyết định dành lại Jungby bằng mọi giá , càng sớm càng tốt trước khi quân Verdane kịp ổn định.

Chiều tối ngày thứ aba quân Chalphy tiến tới chân thành, lập trại cách mười dặm.

Sáng sớm ngày hôm sau trận quyết chiến Thành Jungby bắt đầu.

Thành Jungby được xây dựng bên nhánh phải sông Jung, một mặt dựa vào dòng sông địa thế tuy thấp nhưng bù lại tường thành khá cao và kiên cố, đặc biệt thuận lợi cho cung tiễn. Ngoài thành lại có đắp ba lớp chiến lũy bằng đất lớp trong cao hơn lớp ngoài, lớp trong cùng cao đến nửa tường thành. Khi quân Verdane công kích Jungby đã phá sập lớp ngoài cùng, Midayly quân ít đành bỏ hai lớp trong thu về thành cố thủ. Vì vậy ngôi thành này hiện tại không phải quá kiên cố nhưng càng không phải là dễ đánh.

Binh pháp lại có câu “Gấp đôi thì đánh, gấp mười thì vây” đằng này Sigurd lại đánh thành với chỉ một phần hai quân số so với đối phương vì vậy quân Verdane có vẻ khá ung dung sáng hôm đó thậm chí họ còn cho hai ngàn quân ra ngoài thành tiếp chiến.

Hôm trước Sigurd đã tập trung binh sĩ nói rõ quyết tâm hạ thành bằng được đồng thời khích lệ tinh thần họ vì vậy ba ngàn binh sĩ đều rất hăng hái quyết tâm cho Verdane một trận tan tác biết thế nào là sức mạnh chân chính của Grandbell.

Hai bên dàn trận xong xuôi, thì Cuan cử Fin ra đánh trận đầu. Anh chàng này mặc bộ giáp xanh khoác áo bào xanh tay cầm ngọn trường thương bọc thép tuyết hoa, gã không đội mũ giáp ánh mắt lạnh lùng bình thản nhìn về phía địch quân đầy khiêu khích. Bên Verdane lập tức cử một tướng ra đối trận.

Quân Verdane xưa nay hoàn toàn đánh bộ, nhưng lệ đấu tướng cũng có, viên tướng kia dù cao lớn thật nhưng so với Fin cưỡi trên chiến mã có phần bất lợi, nhưng giá mà bảo ông ta cưỡi ngựa ra đấu thì còn thiệt thòi cho ông hơn nhiều. Bên này Fin thấy tướng địch vừa ra liền thốc ngựa xông tới liền, viên tướng kia thảng thốt quay một búa chém vào chân ngựa, ngờ đâu Fin vốn nổi tiếng về sự lanh lợi nhẹ nhàng thúc ngựa nhảy vọt qua đồng thời quay giáo phóng xuống một phát như chớp giật, chỉ kịp thấy ánh sáng lòe là đã có kẻ hồn du cố quốc. Quân Chalphy reo ầm cả lên.

Lập tức hai tướng nữa của Verdane lao ra, hai người này dường như là anh em với nhau, họ công thủ nhịp nhàng khiến Fin khó lòng công kích mà việc đón đỡ cũng vất vả hơn nhiều. Khi đó Ethlin đứng trong trận cũng ngứa ngáy tuốt kiếm định xông ra trợ chiến nhưng bị Cuan ngăn lại, anh mỉm cười ra dấu cho cô yên tâm.

Lúc này Fin thực sự nổi giận, chàng ta liền thi triển tuyệt kĩ múa ngọn thương vù vù, trong ánh ban mai chỉ thấy chớp loe lóe, trước sau đỡ gạt đâm chém vô cùng linh hoạt. Anh được gọi là ‘Hoa thương’ là nhờ ở tuyệt kĩ này. Hai tướng kia chiến pháp phối hợp bị rối loạn đánh đỡ thêm được một lát rồi thấy máu bắn tóe lên mỗi người liên tiếp bị lưỡi giáo đâm chém phải mấy phát chết khong chăng trối.

Quân Verdane hoảng sợ vô cùng nhất loạt nhằm Fin mà bắn, ngờ đâu ngọn thương nhanh quá tên phạm vào đều bật ra hết, tiện thể đang hăng chàng ta lao bừa vào trận giặc. Đằng sau chỉ chờ có vậy một bên Sigurd một bên Cuan dẫn đám thiết kị ùa cả lên phá trận. Lúc đầu cung thủ của Verdane còn bắn rát để ngăn cản nhưng chỉ trong giây lát đã bị hai đạo thiết kị này cạo sạch. Hậu quân do Ethlin chỉ huy cũng ào cả lên, trận địa Verdane loạn to. Hai đạo thiết kị như hai con rồng dọc ngang cắt nát đội hình đối phương, Sigurd và Cuan lại nổi máu tranh đấu ngày xưa thi nhau đánh giết, từ đầu đến cuối không ai đỡ nổi hai tay này một đòn nào, trong chốc lát hai ngàn quân chỉ còn lèo tèo vài mống ôm đầu chạy thẳng về thành. Sigurd ra lệnh ráo riết đuổi theo.

Hai lớp thành đất còn lại từ khi bị Verdane công kích cũng hỏng hóc ít nhiều, nay chưa kịp sửa chữa, bên Verdane cũng không bố trí mấy quân lực ở đây nên Sigurd Kiyuwan hai người không khó khăn gì đốc quân vượt qua đến sát chân thành, thậm chí họ còn có thể dùng lớp tường trong cùng cản bớt làn mưa tên từ trên bắn xuống. Lúc này cổng thành vẫn đóng kĩ, lũ tàn quân chạy về dính phải tên của đội nhà chết không còn một mạng.

Sigurd múa trường kiếm rạch làn tên quát mắng lũ trên thành:

Gandolf mi cũng là một kẻ có tên tuổi giỏi ra đây đấu với ta một trận, sao chỉ dám núp ru rú trong thành vậy!!!

Trên mặt thành có tiếng cười hô hố một vị tướng cao lớn khuôn mặt gồ gề bước ra đáp lời:

Demagio

Ha ha ha, mi đâu xứng giao thủ với thái tử nhà ta, có Demagio ở đây là đủ rồi. Thái tử điện hạ vừa kiếm được một cô công nương ưng ý đã nhanh chóng mang nàng về nước lập làm thái tử phi rồi. Khi ngài quay lại sẽ là cùng đại quân trăm vạn e lúc đó mi chạy vãi ra còn không kịp đừng nói đến việc giao đấu. Khôn hồn thì mi…

Tất nhiên người ta khó lòng mà kết thúc câu nói khi đã là hai mảnh riêng biệt nằm giãy tê tê trên mặt thành.

Lỗi của Demagio là nhắc tới Edin quá sớm không hắn còn sống thêm được chốc lát.

Nguyên Sigurd nghe nói Edean bị bắt đi, không kềm được giận thúc ngựa đạp lên bức tường đất rồi tiện đà phóng thẳng lên mặt thành. Ngựa của anh quả là tuấn mã nhưng tường thành vừa cao hơn tường đất một đoạn lại vừa cách xa đến hai chục mét nên bay được hơn nửa đường ngựa đã hết đà sa xuống với một rổ tên cắm vào ngực. Nhưng chỉ giây lát đó Sigurd đã kịp phóng mình bay thẳng lên mặt thành rồi theo đà đáp xuống xẻ Demagio làm hai khúc đều đặn… khổ thân Demagio mới xuất hiện được một tý, nói chưa hết một câu!

Lúc đấy Sigurd đứng giữa ánh mặt trời toàn thân đẫm máu thanh trường kiếm vung lên như một vị ác thần, quân lính trên mặt thành vô cùng hoảng sợ, kẻ buông vũ khí đứng ngẩn ngơ tên chạy bán sống, cả một đoạn thành tên đạn như thế phút chốc yên ắng.

Nhân cơ hội đó Cuan ở dưới đốc quân công phá cổng thành, trên mặt thành Sigurd vẫn một người một dao tiếp tục chém giết tơi bời, chỉ trong chốc lát tuyến phòng thủ cuối cùng của Verdane sụp đổ. Kị binh Chalphy ầm ầm kéo vào thành đánh giết thẳng từ cửa Đông sang cửa Tây. Quân Verdane chiếm thành được hơn ngày chưa ấm chỗ đã bị thổi bay đi, người nào người đấy chỉ biết cắm cúi nhắm hướng Tây mà chạy. Ngờ đâu gặp lúc Alec dẫn quân từ mặt Tây Bắc đến đánh rát cho một trận nữa sạch sành sanh.

Một vạn năm nghìn quân Verdane nhân lúc Grandbell bận chinh chiến kéo sang tưởng dễ dàng chiếm được cả dãy miền nam vậy mà chưa đầy tuần lễ bị Sigurd với chỉ hơn bốn ngàn nhân mã quét sạch không còn một mạng. Bản lĩnh của Jugdral Tam Kiệt là như thế đấy.

Sigurd nghĩ lại chuyện vừa rồi cũng hơi rùng mình. Vốn anh là người khá nóng tính nhưng trải qua bao nhiêu năm rèn luyện đã đạt được sự bình tĩnh trong mọi tình huống. Thế nhưng Edean vừa xinh đẹp lại vô cùng hiền lành và thánh thiện nên Sigurd yêu thương nàng vô cùng, bảo cô như em gái anh cũng đúng, thậm chí so với Ethlin là cô gái mạnh mẽ quyết liệt thì sự yếu đuối của Edean còn làm Sigurd quan tâm đến cô nhiều hơn. Vì thế nghĩ đến việc Edean rơi vào tay quân giặc hung ác là Sigurd điên người lên ngay lập tức. Nhưng rồi ngẫm lại hiện tại anh nắm trọng trách bảo vệ cả vùng miền Nam, những hành động nóng vội như vừa rồi có thể đem đến tai họa cho hàng vạn dân lành.

Lũ Cuan mấy người đều hiểu tâm trạng của anh nên không ai nói gì, Ethlin vốn một lứa với Edin, chơi thân với nhau như chị em ruột, cô cũng cực kì nóng lòng nhưng khi thấy Sigurd như vậy cũng không dám lên tiếng.

Lúc đấy Alec dẫn hai người Azel và Lex vào kiến diện Sigurd. Vừa thấy hai người này Sigurd vội lật đật chạy ra tiếp đón:

Công tử Lex, công tử Azel lâu ngày không gặp hai người (Ra hắn đúng là một tay công tử - Alec nhìn Lex lẩm bẩm) hai vị công tước cũng mạnh giỏi cả chứ!

Hai người này một lạnh lẽo mỉm cười, một đỏ mặt ấp úng chưa ai trả lời Sigurd cả. Vốn đã biết tính họ Sigurd không lấy làm bực mình chỉ quay sang Lex lớn tiếng hỏi:

Phải chăng công tước Langobalt cử công tử đến cứu viện cho tôi, thật hân hạnh quá!

Lex phì cười:

Cha tôi với bên Chalphy chỉ khác kẻ thù có chút xíu làm gì có chuyện cứu viện, mà nếu Dozet cứu viện thì đâu chỉ một nhúm quân nhỏ này. Công tử khéo khách sáo. - Ngừng một lát anh chỉ Azel nói – Tôi đang chơi bời cùng lũ bằng hữu thì gã này mò đến, ấp a ấp úng đòi đi cứu viện Jungby, tôi sợ hắn đi một mình uổng mạng đành dẫn bọn anh em thuộc hạ năm trăm người đi theo. Rồi phát hiện trại giặc liền lập kế đốt trại chơi, cuối cùng thì gặp hai vị thuộc hạ của công tử.

Chuyện dài mà Lex chỉ nói có mấy câu là xong. Lex vốn là con vợ nhỏ của Langobalt, nhưng mẹ anh không được yêu quý lại mất sớm nên tính khí anh hơi kì quặc. Hồi trước anh vào học viện thánh Heim sau bọn ba người Tam kiệt một khóa, là kẻ cực kì thông minh và dũng mãnh. Tài năng anh không kém gì Tam kiệt nhưng vì là vị công tử ít danh tiếng lại không mang ấn thánh nên thiên hạ biết đến Tam kiệt mà không biết đến Lex. Tính Lex khoáng đạt thẳng thắn cũng chẳng để bụng chuyện hơn thua tý danh tiếng. Anh và Tam kiệt đều biết tài và nể phục nhau nhưng anh ăn nói cộc lốc đốp chát nên nhiều kẻ cứ nghĩ anh xung khắc với Sigurd (tên này thì nổi tiếng nhã nhặn). Vì một lần tranh cãi với cha Lex bỏ tước vị công tử, hàng ngày lang thang kết bạn với lũ thanh niên hào kiệt ở Dozet nhiều khi cũng giúp đỡ nạn dân nên cũng có chút danh tiếng trong vùng. Anh không ưa cha nên ghét luôn sở học của dòng họ là đại phủ liền tự chế ra một thứ binh khí to nặng có lưỡi dài và mũi nhọn nửa giống đại kiếm nửa giống phủ (Tạm gọi đại quái kiếm hay đại đao) đặt tên nó là Max, rồi gắng công luyện tập lập nên một trường phái riêng biệt, cả Grandbell bấy giờ hiếm kiếm được kẻ là đối thủ. Trong đống các vương tôn công tử Lex chỉ chơi thân với mỗi Azel không biết vì hai ngừơi này bổ xung cho nhau hay cùng là thân phận con vợ nhỏ nên đồng cảm với nhau. Lúc đấy Sigurd thấy Lex nói vậy cũng chỉ bật cười nói: “Đúng là Lex” rồi quay sang hỏi chuyện Azel:

Công tử đi lần này liệu công tước Arvis có biết không vậy?

Dạ,… không, anh tôi đang mải bàn quốc sự với các đại thần ở kinh đô, nghe nói chiến cuộc phía đông bất lợi. Tôi vừa nghe tin Jungby bị tấn công liền đi liền, dù gì đây là việc bảo vệ quốc gia, tôi nghĩ chắc anh tôi cũng vừa lòng.

Sigurd nghe nói chiến cuộc phía đông bất lợi cũng hơi lo cho cha nhưng nghĩ đã là quốc sự Azel chắc ko biết nhiều mà cũng không tiện hỏi.

Tôi cũng nghĩ vậy. Rất hoan nghênh sự giúp đỡ của hai vị công tử - Sigurd cười nói.

Cho tôi hỏi… - Azel lại đỏ mặt – công nương Edean đuợc bình an chứ ạ!

Vốn Edean rất nổi tiếng trong giới các công tử, thậm chí có cả fan club của cô nàng được thành lập, trong lũ đấy Azel thuộc hàng hăng hái đầu bảng, lần này trốn nhà đến cứu Jungby chín phần là do cậu lo lắng cho Edean.

Nhắc tới Edean Sigurd lại vô cùng rầu rĩ, anh thuật lại đầu đuôi câu truyện cho Azel, cậu này hốt hoảng đến suýt phát khóc Lex thì chỉ hừ hừ mấy tiếng. Quay đi quay lại không thấy Noish đâu Sigurd liền hỏi Alec.

Thưa công tử sau khi diệt được một trại lớn của quân Verdane nhận được thư công tử bọn thuộc hạ liền quyết định chia làm hai cánh, thuộc hạ cùng nhị vị công tử một ngàn quân cấp tốc đến Jungby tiếp ứng công tử, Noish dẫn cánh quân của anh ta đi truy sát lũ tàn quân tránh bọn chúng làm liều đốt phá các thôn làng, trái lệnh triệu hồi của công tử tội vạ xin cho cả hai cùng chịu.

Hai cậu làm vậy là rất đúng – Sigurd thở dài – Ta khi đấy nóng vội quá quên mất việc bảo vệ dân chúng cũng rất quan trọng.

Đang khi đấy, quân lính đưa lên một người trẻ tuổi bị thương mấy chỗ dáng diệu hơi tiều tụy nhưng ánh mắt vẫn sáng quắc.

Thưa công tử, bọn thuộc hạ tìm thấy người này dưới nhà lao, ông ta tự nhận là tướng Midayle và xin gặp công tử gấp!